Chương 559
Nhưng nửa tháng sau, Đại Bảo phát bệnh, lần đó cực kỳ nghiêm trọng, đến Savvy cũng không biết phải làm gì, không có cách nào khác, Savvy cho rằng Đại Bảo không có phúc, không sống nổi nữa, biết không thể tiếp tục giấu giếm cô nữa mới nói cho cô biết tình trạng của Đại Bảo.
Lúc cô nhìn thấy Đại Bảo, cơ thể nhỏ bé, chẳng có tí thịt nào, toàn thân tím lại, lúc đó, nước mắt cô không ngừng rơi.
Có lẽ vì đứa bé quá hiểu chuyện, cô bỗng nhiên “òa” một tiếng, khóc lóc đau đớn, có lẽ vì tiếng khóc thê lương này đã truyền đến tai đứa bé. Mạng sống bé nhỏ này, lúc tất cả mọi người cho rằng sẽ không sống nổi nữa thì nó sống lại.
Chuyện cũ không nên nhắc, Lương Tiểu Ý lau nước mắt, “Đại Bảo ngoan, Mami sẽ về ngay. Không cần chú Savvy đi đón, để chú Savvy ở nhà với chơi với con”
“Mami, mẹ khóc rồi? Có phải ai bắt nạt mẹ không? Mami đừng sợ, Đại Bảo sẽ trả thù cho mẹ”
Lương Tiểu Ý lau đi đôi mắt đẫm lệ, “Mami không khóc.
Mami tắt điện thoại nhé”
Lương Tiểu Ý tắt điện thoại, đầu dây bên kia, khuôn mặt tuấn tú của Lương Chi Hoành bỗng tối sầm lại, Mami nghẹn ngào như vậy chắc chắn là đang khóc. Chắc chắn là chịu uất ức rồi. Thật ra Lương Chi Hoành biết Lương Tiểu Ý đi đâu, chú Savvy không giấu giếm Lương Chi Hoành. Lương Chi Hoành trưởng thành sớm, lại thông minh, không thể nào giấu được.
Lương Tiểu Ý tắt điện thoại, nhìn chiếc váy màu xanh nhạt trên bàn, bỗng nhiên vứt xuống đất. Cô liếc nhìn quần áo bẩn của mình, mắt không thèm chớp, lập tức mặc lên người.
Bước ra khỏi phòng ngủ, người đàn ông quay đầu nhìn cô.
“Tiểu Ý, sao em vẫn mặc quần áo bẩn thế, anh chuẩn bị quần áo mới trên bàn rồi mà” Tô Lương Mặc ngạc nhiên nói.
Lương Tiểu Ý mặt không biểu cảm liếc nhìn Tô Lương Mặc: “Cậu Tô, quân áo có bẩn nữa thì vẫn là quần áo của tôi”
Giọng nói lạnh lùng: “Giống như điện thoại là