Chương 590
“Suyt suyt” Nhưng một cô gái nào đó vẫn tưởng rằng mình vô cùng bí mật, không hề biết rằng, cô ấy ăn mặc kỳ lạ không ra kiểu cách nào thế này, ngược lại càng thu hút ánh nhìn của người qua đường hơn. Lục Trầm nhịn cảm giác kích động muốn trợn tròn mắt, ngón tay anh ta cong lên, liền tháo khẩu trang và mũ trùm đầu của cô gái nào đó xuống.
“Ặc! Trả cho em!”
Lục Trầm vươn tay lên cao, giơ mũ và khẩu trang lên cao, mặt nghiêm túc: “Tịch thu!”
“… Anh là đồ ăn cướp à” Mỗi lần đều như thế này, lần trước như thế này, lần trước trước nữa cũng như thế này, cô ấy có mua bao nhiêu khẩu trang và mũ cũng không đủ để anh ta tịch thu.
Đôi mắt đào hoa của Lục Trầm chớp chớp, đột nhiên anh †a đưa đầu đến gần khuôn mặt xinh đẹp của bạn gái mình, dọa Thẩm Quân Hoa sợ giật mình, cô ấy võ ngực oán trách Lục Trầm: “Anh làm cái gì thế, dọa em sợ quá! Mỗi lần đều như thế này, có khi anh dọa em sợ chết khiếp cũng nên!”
Nhưng thấy Lục Trầm vẫn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt mình, Thẩm Quân Hoa không tự nhiên sờ sờ mặt mình, cô ấy lúng túng nói: “Có phải mặt em bị bẩn không?”
Bấy giờ, Lục Trầm mới lộ ra nụ cười thần bí, anh ta giơ ngón trỏ đặt lên môi: “Suyt, đừng nói gì cả”
“Ặc…” Anh ta như thế này khiến Thẩm Quân Hoa càng không được tự nhiên, ngón tay trỏ trắng nõn sờ sờ mặt, cô ấy g.ấp gáp nói: “Rốt cuộc thì anh nhìn cái gì thế?”
“Anh à?” Đôi mắt đào hoa chớp chớp vô cùng dịu dàng, anh ta còn nhìn Thẩm Quân Hoa mỉm cười chớp chớp mắt: “Anh đang nhìn bạn gái anh, càng ngày càng xinh đẹp.”
Âm!
Bỗng chốc, cho dù là Thẩm Quân Hoa đã từng đóng cảnh yêu đương với rất nhiều diễn viên gạo cội, thì cô ấy cũng không thể chống đỡ được mà sa vào sự dịu dàng này của Lục Trầm.
“Không được!” Lục Trầm đột nhiên nói, anh ta vô cùng kiêu ngạo kéo Thẩm Quân Hoa vào trong lòng, ôm chặt cô trong vòng tay mình: “Bạn gái anh xinh đẹp, xuất sắc như thế này, nhất định anh phải khóa chặt cô ấy trong vòng tay mình, phải chiều chuộng cô ấy, khiến cô ấy không nhìn vừa mắt bất cứ người đàn ông nào khác.”
Mặt Thẩm Quân Hoa đã đỏ càng thêm đỏ, tai cô cũng đỏ bừng. Cô giơ bàn tay thon dài trắng nõn ra, đặt lên vai Lục Trầm: “Anh học ai mà mồm mép ngọt ngào thế này? Hử?”
Khuôn mặt cô ấy vốn vô cùng xinh đẹp, da trắng như tuyết, bây giờ lại