Chương 632
“Đợi đã” Bỗng nhiên Tô Lương Mặc hét lớn, anh nói với Lục Trầm: “Đưa cô ấy ra chỗ khác đi”
“Tôi không đi!” Lục Trâm giữ chặt Lương Tiểu Ý, Lương Tiểu Ý giấy dụa khỏi đôi tay của Lục Trầm: “Tôi không đi! Tôi không muốn đi!” Cô chạy khỏi anh ta.
Lục Trầm chỉ giữ tay của Lương Tiểu Ý, chứ không hề có ý định làm tổn thương cô.
Anh ta cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng lúc này.
Đánh cược mạng sống!
Tại sao Tô Lương Mặc lại nghĩ ra cách thức khiến cả hai bên đều bị tổn thương như thế này?
Lục Trầm chau chặt lông mày, anh ta nhân cơ hội đến gần Lương Tiểu Ý, nói nhỏ vào tai cô: “Nhanh hét lớn về phía cậu ấy, nói cô không muốn rời khỏi nơi này”
Nghe thấy lời của Lục Trầm, Lương Tiểu Ý vô thức làm theo lời anh ta nói.
Cô hét lớn về phía Tô Lương Mặc: “Tô Lương Mặc! Em không muốn rời khỏi nơi này! Anh nghe cho kỹ, EM KHÔNG MUỐN RỜI ĐỊ! Nếu anh bắt Lục Trâm đưa em đi, em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa! Không bao giờ gặp lại nữa!” Cô kiên định nói. Cô vô cùng nghiêm túc với chuyện này.
Ánh mắt Tô Lương Mặc xẹt qua một tia sáng.
Nhưng giờ phút này, người bên ngoài đã đếm đến “Hai”.
Sắc mặt Lương Tiểu Ý trắng bệch.
“Hai…”
“AI” Lương Tiểu Ý ôm đầu ngồi xổm xuống, mắt cô đỏ bừng: “Dừng lại đi! Đừng nổ súng! Em đi với anh! Em đi với anh được chưa! Đừng nổ súng! Đừng đánh cược mạng sống! Em đi với anh!”
Cô vừa khóc vừa nói.
Lời cô nói khiến hai người đàn ông đồng thời khựng lại.
Đôi mắt nâu của Savvy nhìn chằm chằm cô gái đang ôm đầu, hét lớn thỏa hiệp, ngồi xổm xuống đất, đáy mắt anh ta không hề có một tia vui vẻ.
Còn Tô Lương Mặc, lúc đầu ánh mắt anh xẹt qua một tia vui vẻ thầm kín, nhưng ngay sau đó, ánh mắt anh chỉ còn toàn bi thương.
Có phải bây giờ, cách duy nhất khiến cô đi với anh là lấy mạng sống của anh ra ép cô sao?
Dường như cùng một lúc, hai đôi mắt, một nâu một