Chương 60
Trong vô thức, Tô Lương Mặc gọi nơi đó là “nhà” .
“Được ạ”
Cúp điện thoại, Lương Tiểu Ý cầm di động ngẩn người… Mặc dù hết thảy nhìn tựa hồ rất hòa hài, cô cùng Tô Lương Mặc ở chung cũng rất ấm áp, thế nhưng Lương Tiểu Ý trong lòng luôn cảm thấy bất an, cô vẫn nhớ đến những lời mà Ôn Tình Tuyết nói bên tai cô.
Tất cả đều do anh Mặc ra hiệu… Câu nói này giống như là ma chú, cho dù Lương Tiểu Ý cố gắng khiến bản thân quên đi, nhưng đều không thành công.
Sau đó mỗi khi cô bất an trong lòng, trước mắt lại hiện lên cảnh anh giơ dao gọt trái cây lên đâm vào ngực mình, để cô hết giận, trong tai cũng vang lên câu anh nói với cô không được đột nhiên biến mất, anh sẽ rất lo lắng cho cô.
Làm sao bây giờ, nên làm gì đây?
Lương Tiểu Ý không muốn trách oan Tô Lương Mặc, nhưng cô lại sợ bị thương tổn.
Lắc đầu, Lương Tiểu Ý tạm thời đem chuyện phiền lòng này vứt ra sau đầu.
Cúp điện thoại, Tô Lương Mặc vơ lấy chiếc áo vest trên ghế sofa, một bên gọi điện thoại cho Lục Trầm.
“Lục Trầm, cậu đang ở đâu?”
Đầu bên kia điện thoại: “Phòng kế hoạch. Phương án lần trước phải thiết kế lại một lần nữ: Tô Lương Mặc bình tĩnh đưa ra từng chỉ thị: ‘Những chuyện đó giao cho những người khác làm, tớ nhớ Lương Hạo của phòng kế hoạch cũng có chút năng lực, chuyện này cứ để cậu ta phụ trách. Cậu gọi điện cho phòng thị trường, bảo bọn hắn đánh giá một chút mảnh đất mà Vương Thị nóng lòng muốn có được ở khu Tứ Hoàn, sai bọn họ nghĩ cách cướp lấy mảnh đất đó”
Lục Trầm sững sờ: “Công ty địa sản Vương Thị khu phía nam?”
“Đúng vậy” Tô Lương Mặc nhàn nhạt nói: “Bây giờ cậu đi với tớ đến Ngắt điện thoại, Tô Lương Mặc mặt không biểu cảm, dường như người vừa nói ra câu nói muốn có được mảnh đất mà công ty địa sản Vương Thị cần gấp trước mắt không phải anh.
Lúc Tô Lương Mặc đi xuống tầng hầm để xe, Lục Trầm đã đứng bên cạnh xe anh. Sau khi hai người lên xe, Lục Trầm trêu chọc nói: “Người ta vì hồng nhan giận dữ mà vung tiền, cậu đây lại vì vợ yêu ra tay khiến địa sản Vương Thị mất nửa cái mạng.”
“Vương Tương quá càn rỡ, bây giờ Tiểu Ý là vợ của Tô Lương Mặc tớ, nếu cô ta đã dám ra tay với Tô phu nhân, vậy thì vì sao tớ không thể ra