Chương 884
Lúc này, Lương Tiểu Ý đột nhiên lao đảo…Cô ấy sững sờ…Thì ra, trong bất giác, người đàn ông đó đã sớm đánh chiếm lòng phòng vệ của cô ấy, đã sớm phá vỡ thành luỹ kiên cố của cô ấy, bước vào trái tim cô ấy một lần nữa.
Trên khuôn mặt của cô ấy, tím tái nhợt nhạt, vết cắt trên cánh tay, vẫn còn đang chảy máu, từng giọt từng giọt, phần còn lại của cô ấy, đã trở thành một vũng máu. Cô ấy bởi vì mất máu, đôi môi tái nhợt, không chút sắc máu.
Tuy nhiên, cô ấy cười, nụ cười mím môi này, giống như đoá hoa mẫu đơn trong ánh trăng lạnh lẽo, đáng lẽ không nên xuất hiện, nhưng lại lộng lẫy không gì sánh bằng.
Cơ thế của cô ấy, đang khẽ chao đảo, tinh thần của cô ấy, đang dần sa sút, di chứng của việc mất máu, bắt đầu phát ra. Cộng với chút dược tính đó, lại bắt đầu tái lại. Nhưng mà cô ấy không dám nhúc nhích, cô ấy sợ một lúc bất cẩn, sẽ cho Ôn Tình Tuyết tìm được cơ hội, cướp lấy thế chủ động.
“Rầm” một tiếng, cửa đột nhiên bị đá tung ra.
Ánh mắt của Lương Tiểu Ý lộ vẻ mừng rỡ, cô ấy quay lưng về phía cửa, lúc này, khi nghe thấy âm thanh cửa bị đá tung ra, cô ấy vui vẻ quay đầu lại: “Tô Lương Mặc, cuối cùng anh cũng đã đến rồi…”
Ánh nhìn của cô ấy, sớm đã bị mồ hôi làm nhoè đi, ánh nhìn, toàn vẻ mơ hồ, cô ấy nhìn thấy người đàn ông cao lớn, thân hình thon dài, đang đứng cách cô ấy hai ba mét.
Cô ấy có thế, yên tâm ngất đi rồi.
‘Sada Yamaichiro ngơ ngác nhìn lấy người phụ nữ trong tay..Cô ấy không đẹp lắm, thực sự.
Anh đã từng ôm rất nhiều người phụ nữ, đủ loại màu da, không ai mà không thân hình quyến rũ, xinh đẹp động lòng người. Sada Yamaichiro nghỉ hoặc nhìn người phụ nữ anh đang ôm trong vòng tay, cô ta chính là người đã khiến cho Tô Lương Mặc say đảm đến độ chết mê chết mệt đấy ư?
Không đẹp, thật sự không đẹp chút nào.
‘Sada Yamaichiro lắc đầu. Người đàn ông Nhật Bản đang đánh giá Lương Tiểu Ý thì ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng, một lưồng gió mạnh thổi tới từ sau lưng anh ta. Sada Yamaichiro nói một câu ‘Không đẹp” rồi một tay ôm lấy người phụ nữ trong lòng, một tay kia đột ngột vươn ra, không cần quay đầu cũng đỡ chính xác nắm đấm tràn đầy sát khí đang tiến đến kia.
Mắt Vân Nhất như sắp nứt ra,