Đúng lúc này, cửa lớn siêu thị đột nhiên vang lên.
Thời điểm bọn họ tiến vào đã khoá cửa lớn.
“Có người muốn vào siêu thị.” Tần Tiếu nhìn cửa lớn nói, “Các người đắc tội với người?”
“Có lẽ vậy đi, chúng ta trốn trước.” Tần Hiểu Nguyệt lôi kéo cô bé trốn phí sau một cây cột, Tần Hiểu Đông cũng núp vào một cây cột.
Bọn họ mới vừa trốn tốt, cửa đã bị mở ra, “Lão đại nơi này lương thực chồng chất như núi, di, một giờ trước, tôi còn nhìn thấy lương thực chồng chất như núi mà!”
Bang! Một cái tát, người nói chuyện đã bị cho một cái tát, “Mẹ nó, rõ ràng là siêu thị vừa trang hoàng tốt, chỗ nào có lương thực chồng chất như núi? Tao nói cho mày biết, mày tốt nhất nhanh chóng tìm lương thực ra, bằng không phía trên sẽ không tha cho chúng ta.”
“Đại ca, tôi thật sự thấy, chìa khoá này chính là tôi lấy trộm từ người dỡ hàng.” Người nói chuyện bụm mặt, hắn cảm giác đau quá, ánh mắt hắn không có khả năng sai, rõ ràng nơi này một giờ trước tất cả đều là lương thực.
“Chúng ta đi, Trương Tiểu Tứ, tao nói cho mày biết, mày tốt nhất mau chóng tìm được lương thực cho tao, bằng không tao làm mày ăn không hết gói đem đi.” Lão đại hầm hừ chạy lấy người.
Trương Tiểu Tứ quỳ trên mặt đất, hắn làm sao bây giờ, nếu lại tìm không thấy lương thực, hắn có thể mất mạng.
Chính là lương thực nơi này rốt cuộc đi nơi nào? Chờ dù là có xe hàng hoá chuyên chở, cũng không có khả năng sớm như vậy bị chở đi rồi.
Lúc này, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện Tần Tiếu đột nhiên lóe đi ra ngoài, mà Trương Tiểu Tứ căn bản không phát hiện cô bé.
Chờ Tần Tiếu lại trở về, tay cô bé có thêm một chùm chìa khóa.
Rất nhanh Trương Tiểu Tứ đã rời khỏi nơi này, Tần Hiểu Nguyệt mở miệng tán thưởng nói, “Tiếu Tiếu, con thật là quá lợi hại.
Chẳng qua khóa nơi này cần thiết còn phải đổi, ai biết hắn có mấy cái chìa khóa?”
“Không sai, khoá nơi này cần thiết đổi, bằng không anh lại thuê một cái kho hàng, tốt nhất là cách xa nội thành.” Tần Hiểu Đông thực nghiêm túc nói.
“Ân, cái này có thể, xem ra người trọng sinh có không ít, rất nhiều người đều tìm lương thực trữ hàng.” Tần Hiểu Nguyệt thở ra một hơi dài, may mắn bọn họ thu kịp thời, nếu chậm chút đã có thể có phiền toái.
“Thế giới của mọi người thật phiền toái.” Tần Tiếu lắc lắc đầu, cô bé vẫn là thích phòng thí nghiệm.
“Chuyện phòng thí nghiệm con cũng đừng suy nghĩ, ba không có khả năng để con nghiên cứu người Hôi Bì, đó là vác đá nện vào chân mình.” Tần Hiểu Đông thực nghiêm túc nói.
“Ba, ba đây gọi là chủ nghĩa bá quyền.” Tần Tiếu bĩu môi, nhưng rất nhanh trên đầu cô bé liền ăn một cái đánh, đánh cô bé đúng người ba tiện nghi kia, nhưng loại cảm giác này thật ra làm cô bé cảm thấy