“Có bao nhiêu lợi hại?” Tần Nhiên cảm thấy một đứa bé ba tuổi có thể có bao nhiêu lợi hại? An Lâm đánh cho ông xã mình một cái, sau đó nói, “Đứa bé gái bình thường có thể từ phòng thí nghiệm chạy ra tìm ba sao? Anh phải biết rằng mẹ con bé có khả năng chết ở phòng thí nghiệm.” Biểu tình Tần Nhiên có vẻ không tốt lên, nếu cô bé này quá khôn khéo, có thể xúc phạm tới con gái mình hay không, tuy rằng cô bé này chính là cháu gái mình, nhưng dù sao cũng là thông qua máy móc mà sinh ra, chỗ nào cho ông cảm giác thân cận như con gái.
“Nguyệt Nhi.” Tần Nhiên nhìn về phía Tần Hiểu Nguyệt.
“Ba, yên tâm đi!” Tần Hiểu Nguyệt nhìn ra ý tứ của ba, nhưng ngay sau đó cô dời đi đề tài, “Ba, hôm nay quân khu gọi điện thoại cho anh, bảo anh giao ra lương thực được vận chuyển từ nước ngoài về.” “Người nào?” Tần Nhiên nhíu mày, tuy rằng hiện tại bọn họ đều thức tỉnh dị năng, nhưng còn chưa tới mạt thế, hiện tại bọn họ vẫn không có cách nào cùng bộ máy nhà nước đấu tranh.
“Là người Lạc gia.” Tần Hiểu Nguyệt nói, “Đây là Tiếu Tiếu điều tra ra.” “Nha? Đứa nhỏ Tiếu Tiếu này vẫn là rất lợi hại.” Mắt Tần Nhiên sáng rực lên, xem ra có cháu gái thông minh, đối với nhà bọn họ vẫn là có trợ giúp.
“Ba, người Lạc gia không cần để ý đến bọn họ là được đi?” Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy những người này chắc cũng không dám trắng trợn táo bạo xông vào nhà bọn họ đâu? Lại nói đồ trong siêu thị cô đã thu đi rồi, cho dù là bọn họ sấn tới đó, cô cũng không lo lắng.
“Chuyện này hiện tại rất khó làm, hiện tại nhà chúng ta cùng Hoa gia tương đương như là sắp tan vỡ, hiện tại Lạc gia làm như vậy, chắc là đang ép chúng ta đứng cùng chiến tuyến đi?” Tần Nhiên cau mày nói.
“Ba, con thấy, chúng ta nhân lúc còn sớm bán biệt thự này đi, chúng ta đến vùng núi là được.” Lúc này Tần Hiểu Đông đã đi tới, hiện tại anh không muốn cùng quân đội những người này có liên quan, bọn họ còn không có những thực lực này.
“Rời khỏi nơi này, kỳ thật cũng không tồi, tương lai phát triển, căn cứ thủ đô khẳng định là địa phương lợi hại nhất.” Tần Hiểu Nguyệt ở cách đó không xa nói, nhưng tàu cô cũng không nhàn rỗi, cô cầm cái thìa trực tiếp xúc dâu tây đút cho Tần Tiếu.
Tần Tiếu vốn đang cự tuyệt, nhưng Tần Hiểu Nguyệt kiên trì, cô bé ăn một miếng, lập tức mắt cô bé sáng rực lên,