“Có lẽ căn bản không đến nửa năm.” Tần Hiểu Nguyệt nhìn về phía hắn, “Chẳng lẽ cậu không biết từ trong miệng bọn họ?”
“Trước kia căn bản không có tự do, bọn họ nói cái gì, tôi căn bản cũng không biết.” Cậu bé trai lắc lắc đầu, hắn đều không có để lời nói của những người đó ở trong lòng.
“Tiêu Thần, chuyện này anh giúp hắn đi!” Tần Hiểu Nguyệt nhìn về phía Tiêu Thần.
“Có thể, chẳng qua em có biện pháp làm hắn mất đi ký ức trong khoảng thời gian này không?” Tiêu Thần không muốn để bất luận kẻ nào uy hϊếp Nguyệt Nhi.
“Chắc là có thể.” Tần Hiểu Nguyệt chớp chớp mắt, Lý Tiểu Linh còn không phải là một ví dụ sao? Hình như trong kho hàng cũng có thuốc làm mất đi đoạn ngắn ký ức.
Tần Hiểu Nguyệt đi tìm thuốc, Tiêu Thần cùng cậu bé kia lẳng lặng mà đứng ở chỗ đó.
“Nếu không phải có chuyện muốn làm, em thật sự không muốn rời khỏi nơi này.” Cậu bé thưởng thức hoàn cảnh chung quanh.
“Cậu có thể nhân cơ hội này ăn nhiều một chút trái cây, không chừng về sau đối với cậu có chỗ lợi.” Tiêu Thần cười tủm tỉm nói, anh cảm giác được, bên trong trái cây nơi này chứa đầy năng lượng, rất sung túc.
“Có đạo lý.” Cậu bé cười cười, sau đó đến ruộng dâu tây hái được một quả dâu tây lớn ăn vào.
Dâu tây ăn ngon như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên được ăn, tuy rằng cái đầu nó so với cái đầu dâu tây khác lớn hơn, nhưng dâu tây tuyệt đối là thuần thiên nhiên.
Lúc này Tần Hiểu Nguyệt đã cầm thuốc đi ra, cậu bé trai lúc lắc nói, “Chị, trước để em ăn đủ dâu tây lại nói.”
“Ăn đi, ăn đủ, chỉ cần về sau cậu còn có thể theo chúng ta, như vậy trái cây vĩnh viễn ăn đủ.” Tần Hiểu Nguyệt mỉm cười nói.
“Học tỷ, đây chính là chị nói, em nhớ kỹ.” Cậu bé nỗ lực mà ăn dâu tây trong tay, lúc này Tần Hiểu Nguyệt đã lấy cho hắn một ly nước suối lại đây, “Tới uống chén nước đi!” Tần Hiểu Nguyệt nghe được cách hắn gọi, biết hắn nhận ra mình.
Cậu bé tiếp nhận nước một ngụm liền uống hết, “Học tỷ, em còn muốn uống.”
Tần Hiểu Nguyệt cười cười lại đưa cho hắn một ly, nước suối có thể uống đủ, chẳng qua sau khi đi ra ngoài liền sẽ không có.
Cuối cùng cậu bé vẫn là lưu luyến không rời mà ra không gian, Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần cùng hắn ra ngoài, sau khi ra ngoài hắn ăn