Toàn bộ tầng ngầm có vẻ đặc biệt an tĩnh, tĩnh đến mức hai người chỉ có thể nghe được tiếng bước chân của bản thân, tuy rằng tiếng bước chân của họ cũng thực nhẹ nhàng.
Bọn họ dọc theo thông đạo nhỏ hẹp đi tới nơi có ánh sáng, đây là một cái đại sảnh, chẳng qua có chút hỗn độn, nhìn dáng vẻ hình như là trải qua đánh nhau.
Tần Hiểu Nguyệt cảm giác tâm mình nhấc lên, “Nơi này cho tôi cảm giác rất âm trầm.
”
“Ân! Cẩn thận một chút, chắc là còn có Hôi Bì nhân.
” Tiêu Thần nhỏ giọng nhắc nhở Tần Hiểu Nguyệt.
Tần Hiểu Nguyệt gật đầu, hai người quan sát tình hình bốn phía đại sảnh, dọc theo đại sảnh có ba cái thông đạo, hai bên ba cái thông đạo đều là một gian phòng dựa gần.
Tần Hiểu Nguyệt phát hiện ở chỗ này thế mà có tinh thần lực che chắn, cô căn bản không có biện pháp thấy rõ ràng tình huống trong phòng.
Đúng lúc này, Tần Hiểu Nguyệt nhìn về phía một cái thông đạo, ở trong thông đạo kia, cô nghe được một ít tiếng vang, tuy không biết có phải là anh trai bọn họ hay không, nhưng là nơi có động tĩnh, rất có khả năng là anh trai bọn họ.
Tần Hiểu Nguyệt dẫn đầu đi tới cái thông đạo kia, Tiêu Thần theo sát bên cạnh cô, Tần Hiểu Nguyệt chú ý phía trước, mà Tiêu Thần nhìn phía sau.
Bởi vì toàn bộ tầng ngầm có tinh thần lực che chắn, bọn họ cũng không dám tùy tiện mở cửa ở đây.
Chỉ là đi dọc theo phương hướng có âm thanh, rất nhanh đã đi tới cửa phòng có động tĩnh kia.
Bọn họ còn nghe được tiếng nói chuyện bên trong.
“Vân đại ca, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?” Nói chuyện là một người phụ nữ.
“An tĩnh!” Đây là tiếng của Thượng Quan Vân, Tần Hiểu Nguyệt bọn họ rất quen thuộc.
Tần Hiểu Nguyệt gõ cửa, nghe được bên trong hỏi, “Ai?”
“Tôi!” Tần Hiểu Nguyệt trả lời một tiếng.
Cửa nhanh chóng mở ra, Tần Hiểu Nguyệt bị người kéo vào, Tiêu Thần cũng theo nhanh đi vào.
Trong gian phòng này cũng có đèn, trong phòng có mười mấy người ở cùng nhau, nhưng cũng không có Tần Hiểu Đông bọn họ ở bên trong.
“Các người tới như thế nào?” Thượng Quan Vân hỏi.
“Nghe nói anh tôi bọn họ làm nhiệm vụ này, có chút lo lắng nên tới.
” Tần Hiểu Nguyệt nhướng mày nói.
“Nơi này có không ít Hôi Bì nhân.
” Thượng Quan Vân cau mày nói.
“Các người tránh ở nơi này, anh tôi bọn họ đâu?” Tần Hiểu Nguyệt hỏi.
Thượng Quan Vân lắc đầu, “Phía dưới này thực tà môn, bởi vì quá muộn, chúng tôi chỉ có thể tránh ở phòng này, những người khác đều phân