Lời Tần Hiểu Nguyệt nói vị quân nhân kia vẫn rất tin tưởng, dù sao loại chuyện này, cũng không có khả năng mang ra lừa người.
“Nếu đã biết là hành vi của con người, vậy những người lùn này có đặc điểm gì?” Đội trưởng quân nhân bắt đầu suy tư, chuyện này có thể hoà giải được không nhỉ? Dù sao thì người lùn cũng là người mà?
“Bọn họ hình như đều là dị năng giả hệ mộc.
” Tần Hiểu Nguyệt nghiến răng, nhóm người bọn họ hình như không có đến 50 dị năng giả, còn người ta thì lại là một trăm người! Hơn nữa còn không biết trong chỗ tối còn có người lùn nữa hay không.
“Có thể nói chuyện với bọn họ không?” Đội trưởng quân nhân chỉ có thể đem hy vọng ký thác trên người Tần Hiểu Nguyệt, dù sao Tần Hiểu Nguyệt cũng có thể nhìn được bọn họ.
Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu quan sát những người lùn này đang dùng ngôn ngữ gì đó để giao tiếp, cô phát hiện mình căn bản không có cách nào nghe hiểu bọn người kia đang nói gì, “Ngôn ngữ của bọn họ không giống chúng ta, tôi nghe không hiểu.
”
Lúc này Hoàng Hân lên tiếng nói, “Tôi nghĩ nên đến gần thêm chút nữa nhìn xem, không biết dị năng giả hệ hoả có thể đi cùng tôi một chuyến được không.
”
Tần Nhiên là dị năng giả hệ hoả, nhưng Tần Hiểu Nguyệt cũng không để ông đi ra ngoài, còn không biết Hoàng Hân chôn giấu dã tâm đâu, cho nên tuyệt đối không thể đi cùng cô ta.
Lúc này Thượng Quan Vân đi ra, anh ta là dị năng giả hệ hoả, đám binh lính kia cũng đứng ra một người, hai người cùng Hoàng Hân đi tới mảnh rừng cây kia, bọn họ cũng không đến quá gần, tới vị trí cách rừng cây gần 20 mét thì ngừng lại.
Hoàng Hân khống chế một sợi trường đằng kéo dài đi vào rừng cây, trường đằng nhanh chóng tiến vào bên trong rừng cây, Tần Hiểu Nguyệt chú ý tới đám người lùn thế mà lại vây quanh cái trường đằng kia bắt đầu vòng lấy phân luồng tới.
Lúc này Tần Hiểu Nguyệt đột nhiên nhớ tới một việc, đó chính là vị nữ chủ Hoàng Hân này hình như là có thể kết nối với thực vật hệ mộc, đương nhiên kết nối gần là cái loại kết nối đơn giản như này, cô ta có thể biết được thực vật mộc hệ vui sướng hay thống khổ.
Nhưng hiện tại có những người lùn này tồn tại, Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy cô ta không thể giao lưu cũng những người lùn đó, dù sao ngay cả Tần Hiểu Nguyệt cũng đều không nghe ra được ngôn ngữ của bọn họ.
Đám người lùn kia vây quanh dây trường đằng đến khi không tìm được cái gì, rất nhanh một người lùn đã cầm một cây loan đao chém trường đằng thành nhiều