Vốn dĩ Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cho rằng có thể ngủ ngon, đáng tiếc tới gần tối, cửa nhà lại bị người gõ đến sắp hỏng.
Tiêu Thần mở cửa phòng, nhìn thấy người đến là một người phụ nữ quấn đầu kín mít, sở dĩ nhìn ra là phụ nữ, hoàn toàn là bởi vì trước mắt mặc chính là váy, còn đầu có hơi quá lớn.
“Cô là ai? Có việc gì?” Tiêu Thần hỏi.
“Thần ca ca” giọng điệu này rất rõ ràng là Triệu Kỳ, nhưng là đầu biến lớn còn chưa tính, vì sao giọng nói còn trở nên thô như vậy chứ?
“Cô là Triệu Kỳ?” Tiêu Thần giả vờ nghi hoặc.
“Thần ca ca chính là em, Thần ca ca anh nhất định phải cứu em, người phụ nữ họ Tần kia, cô ấy hố chết em.
” Cho dù là Triệu Kỳ trộm lục dịch mới dẫn đến kết quả này, thế nhưng cô ta vẫn là đổ hết lên người Tần Hiểu Nguyệt.
Điều này làm cho Tần Hiểu Nguyệt ngồi ở phòng khách không còn gì để nói, cô lại muốn hỏi trời xanh, vì sao mỗi lần đều là cô nằm không cũng trúng đạn chứ?
“Hố cô? Hố cô cái gì?” Tiêu Thần nhăn chặt mày, “Nguyệt Nhi mấy ngày nay vẫn luôn cùng tôi ra ngoài làm nhiệm vụ, tôi không biết cô ấy cùng Triệu tiểu thư lại có ân oán gì?”
“Còn không phải là chuyện lục dịch sao?” Triệu Kỳ hét lên.
“Lục dịch? Chẳng lẽ hôm nay nhà chúng tôi bị trộm, phòng bị cạy cửa là cô làm?” Sắc mặt Tiêu Thần lập tức khó coi.
Triệu Kỳ không dám lên tiếng, cô ta bị thương, nhớ tới phải đến đây tìm Tần Hiểu Nguyệt tính sổ, nhưng cô ta quên mất, đồ vật kia căn bản chính là cô ta trộm lấy, cũng không có được sự đồng ý của người ta.
“Triệu tiểu thư thật là buồn cười, trộm lục dịch bán thành phẩm của nhà chúng tôi, lại còn có mặt mũi ác nhân đi cáo trạng trước, muốn đến toà án quân sự tố cáo chúng tôi hay không đây?” Lúc này Tần Hiểu Nguyệt đã đứng dậy, đứng ở đằng kia lạnh lùng nói.
“Triệu tiểu thư, những lọ lục dịch là bán thành phẩm, còn cần phải tiến hành gia công mới có thể dùng, cô có biết hay không, cô làm hại Nguyệt Tiêu dong binh đoàn chúng tôi mất đi mười mấy dị năng giả?” Lúc này Tiêu Thần trở nên kích động, ngón tay anh chỉ Triệu Kỳ, một bộ muốn tìm cô ta tính sổ.
Triệu Kỳ che lại khuôn mặt đầu heo, đột nhiên lùi ra sau, “Không phải tôi, thật sự không phải tôi trộm, là đường ca bọn họ lấy.
” Triệu Kỳ nói xong đột nhiên lùi về sau, sau đó