Sách, thực sự là hạnh phúc một nhà ba người a...!Chỉ là hạnh phúc hư huyễn này, ở dưới tận thế tập kích, có thể duy trì được bao nhiêu lâu đây?
Tôi rất chờ mong.
Cẩn thận thu bản đồ, gọi lại Ngô Phóng Ca còn đang cực khổ thu dọn não tinh xác sống và Kiều Tử Mặc buồn bực ngán ngẩm mở ra chiếc xe Chevrolet màu xanh ngọc, không quan tâm tới xe van màu xám đằng sau nữa, từ kính chiếu hậu nhìn lại, chiếc xe kia vẫn yên tĩnh, không có ý tứ muốn cùng đi, tôi thu hồi ánh mắt, đem bản đồ đưa cho An Nhiên, bắt đầu phân tích.
"Mục đích của chúng ta chính là thành phố B, xuất phát từ thành phố S, thẳng tắp khoảng cách đại khái 1088 km, dự tính phải đi qua 13 thành phố, tôi lựa chọn dừng lại ở 4 cái thành phố trong đó, tìm kiếm tiếp tế, đương nhiên cũng không ngoại trừ có chuyện xảy ra và tình huống đặc biệt." Tôi dừng một chút, thấy bọn họ đều chăm chú lắng nghe, không có ý tứ phản đối, liền ngay cả nha đầu vẫn kia luôn chống đối tôi cũng nhìn chằm chằm bản đồ, nhưng không nói ra được một lý do, liền nói tiếp, "Trạm tiếp theo, chúng ta đi đường quốc lộ SY tới thành phố Y gần nhất, hai chỗ giao có một trạm xăng dầu, chúng ta cần nhiên liệu đầy đủ."
"Vừa nãy không phải thu thập rất nhiều xăng à? Làm sao còn muốn đi trạm xăng dầu a?" Suy nghĩ hồi lâu, Kiều Tử Mặc rốt cuộc tìm được một cái cớ phản bác tôi, có điều, vẫn là hơi ấu trĩ chút.
Tôi cười nhìn nàng, hỏi ngược lại: "Tiểu nha đầu, nguồn năng lượng không thể tái tạo cho dù là ở trước tận thế đều sẽ không có người ngại nhiều.
Trừ phi, cô muốn dựa vào hai chân của chính mình đi khắp nơi."
"Hừ" nàng hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác.
"A ầy..." Ngô Phóng Ca giơ tay lên, ra hiệu chính mình có ý kiến.
"Nói." Tôi gật đầu với hắn, ánh mắt hắn không có quên lén lén lút lút liếc nhìn Kiều Tử Mặc.
A, tương vương hữu tâm, thần nữ có thể có mộng?
"Chúng ta cũng có thể đi thành phố T gần đó a, nơi đó khá là phát đạt, phương tiện đầy đủ hết, nói không chắc có thể tìm được thứ năng lượng mặt trời có thể phát điện!" Hắn nói tới rất hưng phấn, tựa hồ đồ vật năng lượng mặt trời có thể phát điện ở ngay trước mắt.
Chỉ tiếc, ý nghĩ rất đầy đủ, hiện thực rất cốt cảm.
"Tôi thừa nhận thành phố T có thể có thể tìm thấy tài nguyên so với thành phố Y nhiều hơn, thế nhưng đồng dạng, dân số chỗ đó vô cùng khổng lồ, xác sống chúng ta phải đối mặt cũng so với thành phố Y nhiều hơn.
" Tôi đem xe quay hướng tới lối vào đường quốc lộ SY, từ kính chiếu hậu nhìn thấy vẻ mặt Ngô Phóng Ca xoắn xuýt, trong lòng cười lạnh, nhưng trên mặt lại ôn hòa.
"Nguy hiểm và kỳ ngộ đều cùng tồn tại, lấy thực lực chúng ta bây giờ, tôi không đề nghị mạo hiểm đi thành phố T, huống hồ, thành phố Y có thứ chúng ta cần thiết hơn."
"Là cái gì?" An Nhiên vẫn luôn chuyên tâm nghe chúng tôi đối thoại, nghe vậy, không khỏi tò mò hỏi, con mắt sẫm màu yên lặng nhìn sang, khiến lòng tôi mềm nhũn, một tay đỡ tay lái, một tay nặn nặn mặt nàng, da thịt mềm mại, nhưng không đủ hồng hào, đây là bệnh trạng thiếu vi-ta-min.
"Thành phố Y là nơi trồng trọt hoa quả lớn nhất, hiện tại, chính là mùa anh đào nở." Thu thập nhiều hạt giống đặt trong không gian, tốt nhất có thể lấy được quả anh đào.
Muốn bảo đảm có đầy đủ hoa quả tươi mới, chính mình trồng trọt không thể tốt hơn.
An Nhiên khỏe mạnh, là nhân tố tôi muốn cân nhắc hàng đầu.
"Tán thành cho anh đào! Chúng ta liền đi thành phố Y!" nha đầu Kiều Tử Mặc kia không hổ là cái kẻ tham ăn, bản lĩnh mượn gió bẻ măng đúng là vô sự tự thông, so với năng lực nàng giết xác sống còn phải cao hơn rất nhiều.
Tôi xem thường cười nhạo nàng, tăng nhanh chân ga.
Hai giờ sau đó, trước khi bình xăng sắp thấy đáy, rốt cục cũng đến trạm xăng dầu đánh dấu trên bản đồ.
Xem ra, người có ý nghĩ giống tôi không phải ít, chỉ là, may mắn ông trời luôn luôn bất công lựa chọn đối tượng lông phượng và sừng lân, chưa bao giờ sẽ dư thừa lòng thông cảm quan tâm người khác, chúng tôi có thể nhìn thấy, cũng chỉ là mấy cỗ thi thể không còn mới thôi.
Một chiếc xe màu đen Land Rover Aurora đỗ ở một bên, kính trước buồng lái loang lổ điểm điểm máu đen, ghế sau xe nửa mở, lộ ra nửa đoạn xác sống, đã không thể động đậy .
Bên cạnh còn hai chiếc Santana 2000, một chiếc xe lốp thủng xăm, một chiếc xe nắp trước mở ra, hiển nhiên là phát sinh trục trặc.
Có thể suy đoán, trước khi chúng tôi đến, trạm xăng dầu này hiển nhiên phát sinh một hồi kịch liệt đấu tranh, tôi có thể cảm giác được khí tức trạm xăng dầu nhỏ trong siêu thị không tầm thường —— đó là xác sống.
Có điều, hiện tại làm tôi quan tâm nhất là từ trong không gian truyền đến động tĩnh lạ.
Tại đất trống ở trước trạm xăng dầu, tôi phất tay giũ ra một con vật lông màu trắng, chính là con chó nhỏ An Nhiên phát hiện lúc trước.
Dáng vẻ nó cùng với lúc trước nhặt được cũng không có thay đổi quá lớn, chỉ là hình thể từ đường kính 20 centimet tiểu cầu mở rộng đến 40 centimet đại cầu, mở to đôi mắt nhỏ đen, trừng trừng nhìn chằm chằm tôi, đầu lưỡi rũ xuống, đuôi vẫy đến vui mừng—— trông thật ngu.
Tôi quay đầu ra chỗ khác, chẳng muốn nhìn nó lần hai.
Nhưng lại cảm thấy trên bắp chân căng thẳng, cúi đầu nhìn lại, con chó nhỏ này bốn chân ngăn ngắn ôm lấy chân tôi, từ trên mặt nó tôi dĩ nhiên có thể nhìn ra mấy phần vẻ mặt nịnh nọt.
Chó này, là thành tinh sao?
Xem ra não tinh xác sống tác dụng so với tôi nghĩ hơn nhiều lắm, thực sự là không thể chờ đợi được nữa muốn làm chút thí nghiệm để nghiệm chứng suy đoán của tôi a.
Tôi thầm suy nghĩ, trong lúc nhất thời quên con chó nhỏ trên đùi không ngừng cọ nhẹ, mãi đến khi An Nhiên nhẹ nhàng đưa nó kéo vào trong lồng ngực đưa đến trước mắt tôi, mới phản ứng được, sắc mặt không khỏi có chút khó coi —— ghê chết rồi!
Lùi về sau một bước tách ra cái mặt chó trước mắt, tôi đối với An Nhiên nói: "Nếu cô muốn lưu lại nó, phải chăm sóc nó thật tốt."
"Nhưng là, nó tựa hồ yêu thích cô hơn nha?" Có lẽ nhìn ra tôi không dễ chịu, An Nhiên bỡn cợt cười cười, lại tiến lên một bước, làm dáng vẻ phải đem chó nhỏ kia bỏ vào trong lồng ngực tôi.
Tôi vốn là đối với loại động vật có vú lông xù mềm này không hề yêu thích, lại thêm có chút ghét bỏ dáng vẻ tiểu gia hỏa kia ngơ ngác ngo ngoe, phản xạ có điều kiện tránh ra, xoay người quay sang Ngô Phóng Ca nói rằng: "Đi kiểm tra một chút chiếc xe Land Rover kia, không có vấn đề chúng ta liền đổi xe."
Khi An Nhiên há mồm muốn nói chuyện thì lại gọi Kiều Tử Mặc ở một bên cười trộm: "Đi xem xem xăng và dầu dự trữ."
Nhấc bước chân đi đến cửa hàng tạp hóa, như có chút chật vật chạy trối chết, phía sau truyền đến một trận cười khẽ, cùng với tiếng bước chân quen thuộc, tôi thở dài một hơi, tiện tay đem một ít sô cô la rải rác ở trên quầy thu vào không gian, đưa một cái cho An Nhiên, bất đắc dĩ nhìn nàng.
Nàng đem con chó nhỏ kia để trên quầy, tiếp nhận sô cô la, xé ra vỏ, bẻ một khối đưa tới trước mắt tôi: "A —— "
Nhíu nhíu mày lại, trong lòng tính toán trên tay nàng khả năng tiếp xúc vi khuẩn cùng với số lượng vi khuẩn khả năng tôi nuốt vào, nhưng miệng cũng đã hành động trước suy nghĩ một bước hoàn thành mở ra...ngậm....nhai, tới khi cái kia ngọt ngào chậm rãi ở trên đầu lưỡi lắng đọng xuống, tôi mới có ảo não nhàn rỗi.
"Uông ~" mu bàn tay chạm vào vật mềm mại, tay tôi cứng đờ, nhưng ở bên trong nụ cười cổ vũ của An Nhiên mà thanh tĩnh lại, nhẹ nhàng ôm lấy lông con chó nhỏ kia, thuận thế ở nơi cổ nhẹ vuốt mấy lần, đổi lấy con vật nhỏ kia hưởng thụ hừ nhẹ.
Tôi nhíu mày, trong lòng xẹt qua một ý nghĩ âm u: Có muốn trực tiếp bóp chết cho xong việc hay