Ngày hôm sau, thu thập xong tâm tình, tôi một mình đi gặp Yến Công Chính, đi thẳng vào vấn đề hỏi hắn ý đồ đến chuyến này, và phản ứng của lão đầu tử đối với tôi tự do ở bên ngoài.
Nhưng hắn thủy chung không chịu tiết lộ, chỉ không ngừng khuyên bảo tôi cùng hắn về quân khu W.
Biết giao thiệp như thế nào đi nữa cũng hỏi không ra kết quả mong muốn, huống hồ có quá nhiều người chứng kiến tôi tìm đến hắn, không tìm được thời cơ động thủ, tôi đơn giản nói cho hắn, mục đích mình ở lại chỗ này là được quyền khống chế căn cứ, mà dưới sự nỗ lực tổ chức của tôi, sự tình tiến triển vô cùng thuận lợi, tin tưởng không lâu sẽ đạt được hiệu quả.
Yến Công Chính trầm ngâm chốc lát, liền không nhắc lại việc phải đem tôi cùng mang về, chỉ cường điệu lão gia tử quan tâm và coi trọng tôi, căn dặn tôi phải hành sự cẩn thận.
-- xem đi, nói cái gì tình nghĩa, nói cái gì lưu ý, đều không ngăn nổi quyền lợi khống chế căn cứ.
Cái tôi vẫn còn ôm ấp một phần chờ mong với bọn họ kia, bất quá là kẻ đáng thương lừa mình dối thôi.
Ổn định một nhóm Yến Công Chính, tôi lại trở về bên người An Nhiên, nàng rất săn sóc không hề hỏi gì, điều này làm cho tôi thực thở phào nhẹ nhõm.
Chờ những người kia rốt cục rời đi căn cứ, tháng ngày ở đây lại trở về yên bình hai điểm một đường.
Tôi thành thói quen yên bình như vậy, cho dù từ trong đáy lòng tôi mơ hồ cảm giác được, này chẳng qua là một loại giả tạo ngắn ngủi, tổng có một ngày sẽ bị bất ngờ đột nhiên xuất hiện đánh vỡ - nhưng tôi vẫn sẽ nhát gan hi vọng một ngày đó đến càng chậm càng tốt.
An nhàn sẽ từng bước xâm chiếm dũng khí cùng tâm tiến thủ của người, nhưng là cùng với An Nhiên, tôi cam nguyện sa vào.
Trước đây không lâu, tôi mang theo các đội viên Tử Bạt ở khu vực phụ cận tìm kiếm dấu vết xác sống, từ từ đi tới khu vực phạm vi tiếp cận thành phố A.
Suy xét đến lúc nên đi vào tìm hiểu hướng đi liên quan tới Lý Phàm và đám xác sống, liền không có ngăn cản các đội viên tới gần nơi đó, chỉ là không xa không gần nối liền phía sau đội ngũ, cảnh giác hoàn cảnh xung quanh.
Đột nhiên, tôi cảm giác được một luồng khí thế gợn sóng rất mãnh liệt, nương theo một đám cấp thấp tần suất nhấp nhô, tựa hồ cách không ở phía trước chờ đợi chúng tôi...!Tôi đang muốn lên tiếng nhắc nhở, đã nghe được tiếng kêu thảm thiết đến từ một tên đội viên.
Vội vàng đuổi tới, giết chết con xác sống đánh lén, lại cảm thấy từ mười mấy mét phía sau phương hướng nó đến tiếp tục có con xác sống khác chính đang nhanh chóng áp sát, so sánh thực lực con xác sống vừa nãy cùng đám đội viên cạnh tôi đột nhiên xuất hiện tử vong bị dọa mất đi ý chí chiến đấu, quyết định thật nhanh truyền chỉ lệnh lui lại.
Kỳ quái chính là, những xác sống đó rất nhanh nghe tin mà đến cũng không có đuổi theo chúng tôi, chỉ dừng chân bên trong phạm vi kia, hướng chúng tôi xa xa gào thét, giống như trước người ngăn cản một hàng rào vô hình.
Tôi thăm dò hướng đến chúng nó, ngay ở trước mặt chúng nó, đào não tinh con xác sống kia, thu về.
Chúng nó phản ứng chứng thực tôi suy đoán - những xác sống cũng không rời đi phạm vi nào đó, giống như bị vây ở phía sau một mặt tường ẩn hình.
Trở lại cửa Bắc, lại gặp được An Nhiên yên lặng mà chờ đợi tôi, trên mặt hờ hững, nhưng bước chân đến gần nàng lại không tự chủ thả nhanh hơn - tuy rằng ngoài miệng từ chối, nhưng ở trong lòng tôi, đối với nàng mỗi ngày đều ở nơi này chờ tôi, kỳ thực vô cùng cao hứng.
Cùng nàng nói cảnh tượng vừa nãy tôi nhìn thấy ở phụ cận thành phố, nàng quả nhiên cực kỳ lo lắng, chờ tôi dạy dỗ đội viên Tử Bạt vài câu, bàn giao Lôi Tinh sau, nàng lại trở nên rầu rĩ không vui, khiến tôi đoán không ra ý nghĩ trong lòng nàng.
Sau nhiều ngày liên tiếp, nàng đều bận bịu căn cứ sự vụ, không có trở lại chờ tôi --mỗi khi trở lại cửa Bắc, không thấy được bóng người của nàng, tâm tôi trở nên vắng vẻ, liền ngay cả huấn luyện đội viên Tử Bạt cũng cảm thấy đần độn vô vị.
Ngay sau đó, tôi quyết định lại mang theo bọn họ đi chỗ lưới chặn bắt mấy con xác sống tới làm huấn luyện.
Bất ngờ chính là, hôm nay, trong rừng xa xôi không có dấu người bỗng nhiên thêm ra náo động, xa xa nhìn tới, dĩ nhiên có vài tên dị năng giả đang cùng một con xác sống chiến đấu, mà một bên khác, chính là một đám người đang giãy dụa khổ sở hãm sâu trong vòng vây xác sống - tiếng gào thét cùng tiếng kêu rên liên tiếp, để này cánh rừng trở nên phi thường náo nhiệt.
Nếu như là tình huống tôi một thân một mình, tự nhiên là lựa chọn ẩn ở một bên lẳng lặng chờ kết quả, nói không chừng còn có cơ hội ngư ông thủ lợi, nhưng bây giờ là mang theo một đám dị năng giả tạo thành đội ngũ, không nói để cho bọn họ một ấn tượng lãnh khốc vô tình, nếu mà bọn họ nuôi thành quan niệm trong lúc nguy cấp chỉ khư khư giữ lấy mình, vậy huấn luyện bọn họ lại có ý nghĩa gì?
Đám người bình thường kia có chừng ba mươi tên, hơn nữa bảy, tám tên dị năng giả một bên khác, có thể ở bên trong tận thế tồn tại đến nay, cũng là một nhánh đội ngũ khá là tài năng, chỉ tiếc đụng phải đám xác sống dị chủng được nhân tạo bồi dưỡng, lợi hại hơn nhiều với lúc trước bọn họ gặp phải, cũng khó trách tổn thương hơn nửa, mà ngay cả một con xác sống cũng không có giết chết - nghĩ đến không có phát sinh kỳ tích, đám người kia đều phải qua đời ở đó.
Phất tay ra hiệu các đội viên phía sau tôi từ bên cạnh chặn đánh bầy xác sống mở ra chỗ hổng, cho đám người kia cơ hội đào sinh, ta tỉ mỉ mà quan sát con xác sống kia một lúc bị bảy, tám tên dị năng giả vây công vẫn như cũ thành thạo điêu luyện, cảm thấy có mấy phần nhìn quen mắt - hóa ra là con xác sống nữ từng ở bên trong lồng kính hướng chúng tôi quỷ dị mỉm cười.
Hiện tại nhìn lại, khí thế nó so với lúc trước càng sâu, cũng không biết hai con khác có trưởng thành đến trình độ nó không, mà vua của chúng nó lại là tình huống thế nào?
Chú ý tới Lôi Tinh cũng không có đi cứu viện đám người kia, tôi ngoái đầu nhìn nhìn nàng một cái, liền thấy nàng đỏ mặt nói: "Tiêu đội trưởng , tôi nghĩ thử khiêu chiến con mạnh nhất."
Tôi lắc lắc đầu, không chút lưu tình vạch ra sự thực: "Côkhông phải là đối thủ của nó." Tuy trải qua mấy ngày này đặc huấn, lực chiến đấu của nàng mạnh hơn trước rất nhiều, thế nhưng dị năng hệ thổ vốn là tính phòng ngự hơn tính công kích, muốn đối phó xác sống mà bảy, tám tên dị năng giả đều bó tay toàn tập, vẫn là quá mức miễn cưỡng.
Nhưng nàng cố chấp mà nhìn tôi, thậm chí vươn tay ra phủ cánh tay của tôi: "Tôi biết ngài muốn tự mình đối phó nó, tôi chỉ là hy vọng có thể cùng ngài sóng vai chiến đấu."
"...!Theo cô." Thấy nàng kiên trì, tôi có cũng được mà không có cũng được gật đầu, phất ra tay nàng: Nữ nhân không biết tự lượng sức mình, nếu không phải xem ở nàng còn có chút năng lực lãnh đạo, đem sự vụ của phân đội Tử Bạt xử lý coi như không tệ, tôi mới mặc kệ sống chết của nàng.
-- sóng vai chiến đấu?
A, trên thế giới này, tôi chỉ nguyện ý cùng một người sóng vai thôi.
Quả nhiên, phán đoán của tôi là chính xác, vốn là tôi chỉ cần trong nháy mắt liền có thể đem xác xống đó giải quyết, nhưng bởi Lôi Tinh gia nhập mà trở nên bó tay bó chân, không chỉ có muốn tránh khỏi ngộ thương đến nàng, còn phải phân tâm cứu nàng, trước khi nàng sắp bị một