Một tiểu chiến sĩ có làn da ngăm đen thoạt nhìn đặc biệt thành thật hàm hậu, cậu hưng phấn nhìn Triển Vân, "Cái anh dùng vừa rồi là dị năng đúng chứ? Thuộc tính dị năng của anh là gì vậy? Lúc ấy quả thật nhìn anh rất lợi hại, không ngờ anh lại có thể giải quyết được đám tang thi tiến hoá đó luôn!"
"Đúng vậy đúng vậy, cậu bạn nhỏ này cũng có dị năng phải không?" Lại có người vây quanh Tô Duệ Triết hỏi liên tục không ngớt lời, trước khi đội ngũ của Tô Duệ Triết đến ứng cứu thì dù họ có đánh như thế nào bọn tang thi to con cũng không hề bị xây xát, vậy mà lúc Tô Duệ Triết tham chiến liền khiến tình thế lật ngược, cơ thể chúng bỗng trở nên mềm yếu hơn rất nhiều, thật sự mà nói thì quá lợi hại.
"Hầy hầy, cậu bạn đẹp trai lúc nãy sao lại không có ở đây? Tôi khẳng định cậu ấy cũng là một dị năng giả." Chắc hẳn anh ta đang nói tới Trịnh Gia Hoà.
Triển Vân cùng Tô Duệ Triết bị vây quanh bởi mấy binh sĩ, đủ loại vấn đề họ muốn được giải đáp khiến cả hai cảm thấy vô cùng áp lực, cũng không biết phải bắt đầu trả lời từ đâu.
Đúng lúc này có một quân nhân dáng người cao lớn nghiêm nghị, kiểu tóc đầu đinh, trông có vẻ đã ngoài bốn mươi tiến đến chỗ họ, "Này này này! Còn ra thể thống gì nữa! Lập tức chỉnh đốn lại cho tôi!"
"Liên trưởng Trương!" Nhóm tiểu binh nhanh chóng đứng thẳng một cách quy củ, đồng loạt hô to cúi người nghiêm túc chào, chẳng ai dám phát ra tiếng động, sau đó lần lượt quay trở lại vị trí của mỗi người.
"Hai vị, mời theo tôi." Liên trưởng Trương dẫn hai người vào bên trong.
Cả ba đi lên lầu, hướng đến một căn phòng, liên trưởng Trương gõ nhẹ lên cánh cửa, cao giọng hô một tiếng, "Báo cáo!"
"Mời vào."
Liên trưởng Trương mang hai người vào trong, căn phòng không lớn, chỉ thấy giữa phòng được đặt một cái bàn và ba cái ghế dựa, phía góc phòng vẫn còn ít đồ linh tinh, có vẻ như căn phòng vừa được sửa sang lại đôi chút.
Đứng đợi họ là một quân nhân tầm trung niên có dáng người cường tráng, ngay thái dương có hằn vết sẹo dài, thoạt nhìn hết mực nghiêm túc, nhìn số lượng huân chương thì hiển nhiên cấp bậc của người nọ không hề thấp.
"Đoàn trưởng, tôi đã mang hai vị khách quý đến." Liên trưởng Trương bước lên phía trước một bước để giới thiệu, "Hai vị, ngài ấy là đoàn trưởng Tưởng của chúng tôi."
"Xin chào đoàn trưởng Tưởng."
"Chào hai vị, tới tới tới, mời ngồi nào." Đoàn trưởng Tưởng tươi cười tiếp đón cả hai người, "Tôi là đoàn trưởng của Quân đoàn Đệ tứ, Tưởng Húc Châu, không biết phải xưng hô hai vị như thế nào?"
"Tôi là Triển Vân, cậu ấy là Tô Duệ Triết."
Đợi đến khi mọi người ổn định chỗ ngồi, liên trưởng Trương liền ra khỏi phòng, đóng cửa lại.
"Tôi có nghe qua lời kể của mọi người, khi ấy nếu không nhờ hai vị ra tay giúp đỡ thì chắc hẳn thương vong phía chúng tôi sẽ càng nghiêm trọng."
"Không dám nhận."
"Hai vị, vì thời gian cấp bách nên tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề chính.
Chắc hẳn hai vị đều là dị năng giả đúng không?" Bên trong phòng chỉ còn ba người bọn họ, đoàn trưởng Tưởng không ngần ngại mà hỏi trực tiếp.
"Đúng vậy." Triển Vân lẫn Tô Duệ Triết thẳng thắn thừa nhận, không hề lảng tránh, "Tôi có thể thao túng trọng lực, còn cậu ấy là điều khiển thực vật."
Thời điểm quyết định trợ giúp quân đội, họ đã chuẩn bị tốt tâm lý bại lộ thân phận dị năng giả, ngoại trừ dị năng thứ hai của bản thân.
Trong tương lai, địa vị của những dị năng giả có thể ví như câu nước lên thì thuyền lên, việc họ cần làm đầu tiên bây giờ trợ giúp cho chính phủ, chỉ có lợi chứ không có hại, hơn nữa chắc hẳn phía chính phủ đã nắm được phần nào đó thông tin về dị năng giả.
"Quả nhiên như thế, vậy có lẽ hai vị cũng biết về công dụng của tinh hạch?"
"Tinh hạch?" Triển Vân bất động thanh sắc hỏi lại một câu.
"Không sai." Dứt lời, đoàn trưởng Tưởng liền lấy từ trong túi quần một cục tinh hạch trong suốt đặt lên bàn, "Đây là tinh hạch, nó là một loại năng lượng kết tinh được lấy từ phần đầu tang thi, song những con tang thi hai vị giết trước đó lại không tìm thấy tinh hạch?"
Đồng tử Triển Vân co nhẹ, cơ bắp dần trở nên căng cứng hơn.
"Hai vị tuyệt đối đừng hiểu lầm, tôi thật sự không có ý gì khác, vốn dĩ đó là công lao khi hạ được đám tang thi nên tinh hạch đương nhiên thuộc về hai vị, tôi chỉ muốn biết giữa hai loại tinh hạch này có điểm gì khác biệt không.
Tôi nghĩ hai vị cũng biết rằng bọn tang thi lần này có chút đặc biệt hơn." Ngữ khí Tưởng Húc Châu thể hiện rõ sự chân thành, ông thành khẩn nói, "Tôi xin lấy danh dự quân nhân ra thề, tôi tuyệt đối không có bất cứ ác ý nào đối với hai vị."
Tô Duệ Triết nhẹ nhàng nắm lấy tay Triển Vân, trực tiếp trả lời câu hỏi Tưởng Húc Châu, "Đúng thế, bọn tôi cho rằng chúng nó chính là tang thi tiến hoá, bởi luận về tốc độ, sức mạnh lẫn trí thông minh đều cao hơn đám tang thi thông thường mấy lần, cực kỳ khó đối phó."
Tô Duệ Triết đối với Quân đoàn Đệ tứ đã có thiện cảm từ lâu, thời điểm cậu bị giam giữ trong phòng thí nghiệm của Viện Nghiên cứu bí mật ở kiếp trước đã nghe qua không ít tiếng tốt của họ.
Lúc ấy căn cứ Lâm Thành nằm trong phạm vi quản lý của Quân đoàn Đệ tứ, họ sẽ thường xuyên cử người đến thị sát căn cứ trong thành.
Và Quân đoàn Đệ tứ cũng ban mệnh lệnh rõ ràng là cấm các hoạt động nghiên cứu trên cơ thể người, cho nên mỗi một đợt tiến hành thị sát thì những kẻ nghiên cứu viên đó đặc biệt cẩn trọng, khiến thời gian chúng đến phòng thí nghiệm tra tấn cậu cũng giảm bớt.
Chính vì vậy, Tô Duệ Triết nguyện ý tin tưởng Tưởng Húc Châu thật sự không có ác ý đối với họ.
"Đây là tinh hạch của đám tang thi nọ." Tô Duệ Triết lấy từ trong túi ra một viên tinh hạch màu đỏ nhạt đặt cạnh viên tinh hạch trong suốt để trên bàn.
Tinh hạch có màu đỏ nhạt nhìn có vẻ lớn hơn tinh hạch trong suốt một ít, sắc đỏ nhàn nhạt mang theo vài phần sức hút khó tả, phảng phất như một tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ khiến người khác khó lòng đoán được nguồn gốc xuất xứ của nó.
"Tinh hạch của tang thi tiến hoá sẽ đều có dáng vẻ như thế này sao?" Tưởng Húc Châu cầm lấy tinh hạch quan sát cẩn thận một phen, ông phát