Edit: Cacao
Dân dĩ thực vi thiên.*
* Con người lấy thức ăn làm đầu
Mặc kệ xảy ra chuyện gì, là người thì vẫn phải ăn cơm.
Mùi lúa mạch chưng cua bay ra từ trong nhà bếp, Thẩm Hạo đột nhiên liên tưởng đến tình tiết thường thấy trong phim cổ trang, trước khi phạm nhân tử hình bị chém đầu, cai ngục sẽ cho hắn ăn một bữa ngon.
Phi phi phi, đồng ngôn vô kỵ, gió lớn thổi đi.
Không chút do dự đem chính mình vừa mới thành niên quay về nhi đồng, Thẩm Hạo nhanh chóng chặt đứt ý nghĩ không may mắn kia.
Rất nhanh, sữa bò nóng và lúa mạch chưng được bưng lên, Thẩm Hạo phí hết sức lực mới miễn cưỡng mới vứt hết đám hình ảnh buồn nôn vừa nhìn thấy ra đầu, tuy là đang ăn mỹ thực, lại cảm thấy nhạt như nước ốc.
"Em làm cái mặt gì vậy?" Thẩm Mộc ghét bỏ nói: "Làm như là đang ăn cám ấy."
"Anh mới là heo, cả nhà anh đều là heo!"
"Cả nhà anh không phải có cả em à." Thẩm Mộc uống một hớp sữa bò: "Lại nói, cám đâu phải chỉ mỗi heo ăn."
"..."
Thẩm Hạo không hiểu lắm: "Anh, sao anh có thể bình tĩnh như thế? Gặp phải tình huống như này, là ngươi thì đều kinh hoảng mới phải chứ?" Dù sao bên ngoài cũng là người chết mà.
"Anh rất hoang mang."
"Thật?"
"Thật."
Thẩm Hạo nhìn cái mặt bình tĩnh kia, cạn lời.
Coi như là diễn, anh cũng diễn một chút đi chứ!
Có lẽ là do vẻ mặt bình tĩnh của anh trai cho hắn một chút an ủi, ăn xong điểm tâm, Thẩm Hạo cảm thấy nội tâm dần bình tĩnh lại.
Nói cho cùng, hắn chỉ là một học sinh mới vừa thành niên, quan hệ xã hội đơn giản, kinh nghiệm xử sự ước chừng bằng không, không hoảng hốt không hỗn loạn là không thể.
Lại nói, rõ ràng chỉ cách nhau có một tuổi, mà trên phương diện đối nhân xử thế, sao lại kém anh trai xa vậy chứ?
Hắn đương nhiên không biết, ở trong mơ Thẩm Mộc đã không biết nhiêu lần học tập trọn bộ giáo trình "Chế tạo thần".
"Đúng rồi, ba mẹ đâu?"
"Anh gọi điện thoại, bên chỗ bọn họ vẫn chưa có mưa máu, nhưng cũng không ai dám ra ngoài."
"Mưa này còn kỳ thị khu vực à?"
"Nếu như chỉ có trận mưa này thì tốt rồi, quốc gia sẽ không dễ sập như vậy, chỉ sợ còn có cái khác." Thẩm Mộc dọn bàn, đứng bên cửa sổ: "Còn nhớ bài viết kia không? Ngấm mưa xong sẽ phát sốt, sau khi tỉnh lại liền biến thành tang thi, mà bên ngoài tuy rằng ít người, nhưng vẫn còn người, trật tự xã hội cũng không bị phá vỡ."
Thẩm Hạo ngó đầu ra nhìn, quả nhiên, bên ngoài nên dắt chó thì dắt chó, nên đi dạo thì đi dạo, tất cả đều tốt đẹp như ngày hôm qua.
Hắn đột nhiên có loại ảo giác vừa xuyên không: "Vậy cái trước cửa chúng ta kia?"
"Trường hợp đặc biệt, ít nhất là đối với tiểu khu này, hơn nữa nhà chúng ta ở tầng trên cùng, phỏng chừng không có mấy người phát hiện." Thẩm Mộc suy nghĩ nói: "Anh đã nhìn kỹ mặt người kia, không quen, có thể là từ nơi khác đến, nhóm người ngày hôm qua bị dính mưa đại khái vẫn còn trong quá trình chuyển hóa."
Thẩm Hạo bị đả kích.
Trong lúc hắn bị tình cảnh như phim kinh dị thực thể hóa bên ngoài kinh sợ đến mức tâm can nhảy rầm rầm, anh hắn thế mà còn quan sát tang thi kia là cái dạng gì? Đúng là người so với người tức chết người, hàng so với hàng chỉ có vứt mà.
Thẩm Hạo cao sơn ngưỡng chỉ*, đối với anh trai kính nể như nước sông cuồn cuộn chảy dài không dứt.
* Ngưỡng mộ núi cao.
Một ẩn dụ cho sự ngưỡng mộ đối với nhân vật cao quý
Hắn kéo kéo tóc: "Một nhà Trịnh thúc sát vách cũng đi ra ngoài du lịch, chẳng trách."
"Đợi đã!" Thẩm Hạo đột nhiên nghĩ tới gì đó: "Nếu như nói còn chưa đến độ lưu vong tận thế, vậy thứ trước cửa nhà chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Đúng nha, bị bẩn rồi.
Thẩm Mộc nâng cằm suy tư trong giây lát, lấy điện thoại gọi bảo an của tiểu khu.
"Vâng, không sai, bên ngoài có cái thi thể rất kỳ quái, anh đã xem Resident Evil chưa? Nó có thể di chuyển, còn có thể sẽ cắn người, tốt nhất là mang cả vũ khí tới giải quyết nó.
Thật, tới xem một chút thôi cũng được, nếu như là nói đùa đêm nay mời anh ăn một bữa lớn.
Đúng rồi, có thể tiện đường mua giúp ta một ít lương khô không? Càng nhiều càng tốt."
Thẩm Hạo trợn to mắt: "Sao có thể làm như vậy?"
Hắn còn chưa nghĩ thông chính mình có nên lao ra đại chiến tang thi hay không, mà anh trai đã dùng phương pháp bình thường như vậy, cũng quá là...!không có tí không khí tận thế nào!
Em còn muốn thế nào nữa?
Thẩm Mộc nhìn em trai ngốc của mình, thở dài, nhéo má hắn một cái, đi ra.
Anh bật máy tính.
Cũng không biết mạng internet có thể duy trì đến khi nào.
Mang theo loại phiền muộn này, Thẩm Mộc tìm thấy video hot nhất trên baidu, bất ngờ chính là giải thích về mưa đỏ.
Một người được gọi là chuyên gia mặt mày nghiêm túc ngồi trước máy quay, dưới những câu hỏi nhiệt tình của người dẫn chương trình, thận trọng mà giải thích hiện tượng này, một đống lớn thuật ngữ chuyên nghiệp nện xuống, biểu thị chuyện này chẳng có liên quan gì đến tận thế cả, chỉ là vấn đề môi trường thôi.
Đạn mạc biểu thị tiếng lòng của dân mạng:
"Lại là do tầng ozone thủng gây ra?"
"Tầng ozone gánh nồi đến còng lưng."
"Ha ha, chuyên gia gọi thú."*
* Sử dụng để châm biếm những người phát biểu cho chính quyền vì lợi ích của họ hoặc coi thường quyền lực của chính họ.
Các học giả phát biểu sự thật (kể cả những người đi đến kết luận vì nhận định sai).
Chính vì những lý do này mà nhiều người ở Trung Quốc đại lục không tin tưởng vào các học giả và cơ quan học thuật trong nước.
"Siêu thị dưới lầu lên giá, TMD."
"Mở to mắt mà trông đi các anh em, nếu tận thế đến thật thì tiền còn không bằng giấy."
"Nghe nói chưa, tang thi thật sự xuất hiện! Đám anh của ta tận mắt nhìn thấy, không quan tâm mấy người có tin hay không, ta tin "
"Cả nhà bọn ta đều đang nghiên cứu Resident Evil Survival bản chép tay đây, hi vọng hữu dụng."
"Lúc này tự nhiên bà dì đến thăm...!Hu hu hu, sẽ không vì mùi máu mà bị nhìn chằm chằm chứ."
"Thắp nến "
"Chia buồn "
"Này em gái, trước tiên nên tích trữ thêm ít BVS đi..."
Thẩm Mộc nhìn một cái, tất cả đều là phun tào thảo luận, chuyên gia và người dẫn chương trình phảng phất như bối cảnh không hề có công dụng thực tế, video chẳng có chút tác dụng duy trì ổn định nào, chỉ hoạt động để cho dân mạng giao lưu bình phẩm mà thôi.
Anh suy nghĩ một chút, liền đến xem bài