Edit: Cacao
Không đúng, xúc cảm mềm mại dưới thân này, là…… giường?
Ánh vào mi mắt chính là từng vạt vải màn tung bay, trắng vàng đan xen lẫn nhau, thập phần quen thuộc, thật thường thấy trong mơ, thiếu niên trên giường lớn trong phòng ngủ.
Dịch chuyển không gian à?
Không, nơi này hẳn không phải là chân thật, có lẽ là cùng loại không gian với giấc mơ, hết thảy đều không thể phán đoán theo lẽ thường.
Thẩm Mộc yên lặng tự hỏi.
“Suy nghĩ gì vậy?”
Tựa hồ nhận ra anh thất thần, giọng nói kia càng tiến gần, một câu hỏi đồng dạng lại lần nữa bị hỏi ra, hơi thở nóng ấm phả vào bên tai, làm Thẩm Mộc không khoẻ mà nghiêng đầu, đem thông tin mới nhận được ghi tạc trong lòng.
Bị nói không cho tới gần, lập tức liền dịch đến càng gần, này tính là ngạo kiều?
Không, cũng có thể là có thù tất báo.
Hughes nằm bên cạnh Thẩm Mộc, thân thể hai người cơ hồ sát vào nhau, tư thái thân mật, lại chỉ là bề ngoài.
Với Thẩm Mộc mà nói, thiếu niên trong mộng vốn là tồn tại cực kỳ quen thuộc, nhưng Hughes xuất hiện trước mặt hiện giờ, lại làm anh cảm thấy xa lạ.
Nói đến cùng, anh được chứng kiến, vẻn vẹn chỉ là thời thơ ấu của đối phương mà thôi, làm “Thần”, thọ mệnh đương nhiên là vô cùng dài, trong dòng thời gian dài đằng đẵng, ai biết sẽ thay đổi những gì?
Phỏng đoán dựa theo cốt truyện đã xem, không gì khác ngoài thần quan, mục sư hoặc là nữ tu sĩ dã tâm bành trướng, ý đồ coi thiếu niên như con rối, mượn danh cậu cướp bóc, mưu toan thay thế…… Tóm lại, không thoát khỏi một đoạn lừa trên gạt dưới, phản bội lợi dụng.
Thiếu niên đã từng thiên chân đơn thuần, sau khi trải qua nhiều chuyện như thế, có còn như ban đầu sao?
Nói ngắn gọn, Thẩm Mộc lo cậu hắc hóa.
Loại thuộc tính này ở trong anime đánh trúng điểm manh của nhiều người, nhưng gặp trong hiện thực…… Một giây liền chuyển thành phim trinh thám.
Thẩm Mộc hơi hoảng.
“Nghĩ chuyện sau khi cậu lớn lên.”
Cho dù đang tự hỏi một số chuyện, cũng không trở ngại anh trả lời, Thẩm Mộc thực hoài nghi, nếu chính mình lần thứ hai làm lơ vấn đề này, đối phương có thể làm ra việc kỳ quái gì hay không.
Hughes tựa hồ rất vừa lòng, tươi cười trên mặt càng thêm chân thành: “Quan tâm ta vậy sao?” Cậu chống người ngồi dậy, nhìn xuống Thẩm Mộc, thân ảnh che phía trên, đá ma pháp tinh mỹ phát ra ánh sáng nhu hòa, biểu tình nháy mắt trở nên âm trầm đáng sợ: “Hay là nói, quan tâm chính mình đây?”
A, xuất hiện rồi.
Vào watppad để đọc bản chính chủ nha
Tuyệt kỹ biến đổi sắc mặt.
Mặt không biểu tình mà phun tào, Thẩm Mộc bình tĩnh nói: “Trên mặt ý nghĩa nào đó, chúng ta vốn dĩ chính là một người.”
Hughes chớp chớp mắt: “Sao anh biết được?”
“Khuôn mặt giống nhau như đúc, mỗi đêm đều mơ thấy, loại giả thiết này rất thường thấy.” Lượng manga anime tiểu thuyết đã đọc sau khi tốt nghiệp cao trung tăng đột biến Thẩm Mộc xác thực rất quen thuộc với loại kịch bản này.
Anh không nhanh không chậm nói: “Như vậy còn muốn nói giữa hai người không có quan hệ gì, Thẩm Hạo cũng chẳng tin.”
Hughes không duy trì tư thế chống thân ngồi mà ghé vào người Thẩm Mộc: “Anh bôi đen em trai mình như vậy, hắn có biết không?”
Hiểu ngôn ngữ hiện đại, bước đầu phán đoán có thể thông qua một ít con đường tiếp xúc với ngoại giới.
Thẩm Mộc bất động thanh sắc: “Quan trọng nhất chính là, trong một giấc mộng, cậu gọi tôi là ‘nửa kia’.”
Kiếp trước kiếp này? Nhân cách thứ hai?
Tư liệu quá ít.
Lúc này Thẩm Mộc hết sức hoài niệm cái bệnh viện trước kia, đột nhiên thật muốn đi khoa thần kinh khám.
Đối với suy luận nói có sách mách có chứng này, Hughes không biểu hiện bất cứ phản ứng gì, thậm chí trực tiếp nhảy qua đề tài này, cậu cọ cọ lên ngực Thẩm Mộc, say mê mà thở dài một tiếng: “A, ấm quá.”
Thẩm Mộc: “……”
Chẳng lẽ lại lạnh?
Giọng điệu Hughes nghe như là thở dài: “Chân thật này, nhiệt độ cơ thể của nhân loại, đã rất lâu rồi.”
Cậu đột nhiên cười rộ lên, nói: “Anh hỏi quan hệ của chúng ta? Điểm này, anh không phải là người rõ ràng nhất sao?” Ngữ khí thiếu niên rụt rè, mang theo một loại hoa mỹ khó có thể miêu tả, âm điệu kéo dài, ngâm nga nói: “Phụ…… Dựa theo cách gọi của thế giới này, ba ba.”
Thẩm Mộc mộng bức.
Thật lâu sau, anh đờ đẫn nói: “Tôi còn trinh trắng, cảm ơn.”
Hughes trở mình nằm một bên, cười khanh khách nói: “Anh để lại trong thần điện thứ gì đó, nữ tu sĩ cảm ứng được sinh ra ta.”
Kịch bản rất quen thuộc.
Thẩm Mộc linh quang chợt lóe, thất thanh nói: “Chuyện tôi làm ở trong mộng, cậu đều biết?”
Đó là chuyện khi anh còn nhỏ.
Trong những năm thú vui chủ yếu là chơi trò gia đình, bởi vì Thẩm Mộc tướng mạo tinh xảo nên rất được hoan nghênh, không cần tranh giành đã lấy được nhân vật “Ba ba”, nhân vật “Ma ma” còn lại được đông đảo em gái nhà bên tranh đoạt, không ai muốn sắm vai “Hài tử”, mỗi lần đều ném lên đầu Thẩm Hạo không mấy tình nguyện.
Hai người tuy là anh em ruột, diện mạo lại một người theo ba một người theo mẹ, cũng không giống nhau lắm, hơn nữa Thẩm Hạo vẫn luôn duy trì một bộ muốn đi ngủ, một chút cũng không tích cực, Thẩm Mộc đối với người “Con trai” này rất không hài lòng.
—— Anh cảm thấy, đứa bé mỗi đêm mơ thấy càng giống “Con trai” anh hơn.
Một con ma tự do tự tại, làm cái gì cũng chẳng ai thấy, vì thế lúc A Phiêu Mộc lượn lờ bên cạnh em bé, ý đồ dạy cậu gọi mình là “Ba ba”, cũng không phải chuyện gì ly kỳ.
Lịch sử đen.
Tâm tình Thẩm Mộc phức tạp cực kỳ.
Hughes rất hứng thú quan sát vẻ mặt của anh: “Làm một con ma không ai nhìn thấy, lúc anh đang nhìn mọi thứ xung quanh, tôi cũng đang nhìn anh.” Cậu buồn bã nói: “Làm linh hồn không ai nhìn thấy khác.”
Cư nhiên lại bị vây xem…… Có loại cảm giác nhục nhã PLAY …… Suốt mười chín năm, thật sự quá đủ…… Thẩm Mộc chịu một vạn điểm thương tổn, thanh máu cạn sạch, ngã ra đất không dậy nổi.
À, hẳn là nằm