Những trùng tộc địa vị thấp lại không có nhiều tiền vô cùng đáng thương mà nhìn nhân loại đã được dán lên cái nhãn hiệu “gây giống đỉnh cấp” trên khu vực đợi bán kia, tên nào tên nấy đều hâm mộ đến mức chảy nước miếng.
Một nhân loại tốt biết bao nhiêu, nhìn cái cánh tay, lại nhìn cái đùi rắn chắc kia, rồi lại ngó ngó cặp mông đầy đặn kia kìa, nhất định là cực dễ nuôi luôn, sinh em bé nhất định cũng cực kỳ giỏi, vô cùng giỏi nhá.
Nếu có thể mua được về nhà thì thật là tốt biết bao.
Thế thì không cần phải phát sầu vì không có đời sau nữa, cuối cùng cũng không bị đồng bạn chế giễu…
Ài, lau lau nước mắt chua xót trong lòng, trùng tộc đáng thương lưu luyến không rời đưa ánh mắt nhìn về phía các tù binh khác, mặc dù ở khu vực hàng hóa đợi bán so ra kém hơn, nhưng dù sao cũng có thể tìm được mấy nhân loại có năng lực gây giống không tồi, mua một người về để làm ấm chăn cũng không tệ đâu.
Vừa nhìn về phía những tù binh có giá thấp, vừa ngầm quan sát xem vị quân thượng nào sẽ mua được tù binh kia, mấy kẻ đáng thương bọn hắn tỏ vẻ, bọn hắn thực sự chỉ tò mò vây xem một chút thôi.
Chất lượng tù binh lần này cũng khác, giá cả tù binh trung đẳng có xu hướng tăng cao, trùng tộc bình thường mua không nổi.
Này là vì nhân loại quá mức ít, tốc độ tiến hóa của trùng tộc lại quá nhanh, số lượng thành viên trong nội bộ tăng lên nhanh chóng dẫn đến việc số lượng trùng tộc lâm vào trạng thái độc thân rất nhiều, mặc dù trong nội bộ có không ít trùng nhân tìm đến nhau, nhưng sự đau khổ cùng với khủng hoảng khi không có đời sau đã ảnh hưởng sâu sắc đến những dị tộc này.
Thiếu bạn lữ một cách nghiêm trọng thành ra gần như mỗi một trùng tộc đều sẽ phấn đấu quên mình để đoạt được một người mỗi khi nhìn thấy nhân loại.
Cho dù là thiếu tay thiếu chân cũng không sao hết.
Có không ít trùng tộc xoay tiền, vay mượn nặng lãi vô số, viết n cái phiếu nợ, chính là vì để có thể mua được một tù binh về nhà.
︿( ̄︶ ̄)︿
Quản gia của quân thượng Xích Diệm hôm nay cũng tới khu đấu giá, hắn đến để chọn lựa một tù binh cho quân thượng đại nhân nhà mình, chuẩn bị làm bạn lữ dự bị.
Còn có một chủ quản khác hộ tống hắn tới, bọn họ mang theo một chút tiền, chỉ định đến chỗ giá cả trung đẳng chọn một tù binh có năng lực gây giống cao, thế mà ở khu đợi bán lại xuất hiện một tù binh cấp cao.
Năng lực gây giống siêu cao đã khiến không ít trùng tộc cấp cao giết đỏ cả mắt, từng đống từng đống lớn tinh thạch bị ném ra, một tù binh bình thường chỉ cần mấy viên lục tinh thạch là có thể mua được, cao cấp hơn chút thì mười mấy lục tinh thạch, đôi khi vì tranh đoạt mà giá cả tăng lên thì cũng chỉ tăng đến mức một viên thanh tinh thạch là cao rồi.
Nhưng hiện tại, giá cả của tù binh này đã hoàn toàn vượt qua mức giá mong muốn.
Đã có người ra giá mười viên thanh tinh thạch!!!
Cho dù là trùng tộc lợi hại nhất thì cũng chỉ có một viên lam tinh thạch, thanh tinh thạch rất hiếm thấy, mà hắn cùng với chủ quản kia móc sạch sẽ tiền trong người cũng chỉ moi ra được mấy viên thanh tinh thạch…
Tiền mua tù binh còn thiếu rất nhiều, quân thượng vẫn chưa có bạn lữ, còn chưa có một tiểu điện hạ, thật quá lo lắng, quá cấp bách.
“Cậu ở đây xem chừng, tôi về lấy tiền, tuyệt đối không thể để người ta mua đi mất, cậu phải cố gắng hết sức mà nâng giá lên đấy nhá!!!” – Quản gia của Xích Diệm quân nhanh chóng chạy về, mục đích là đem đủ tiền đến.
Chờ đến khi quân thượng từ biên cảnh trở về, nhìn thấy tù binh này, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ, mà bọn hắn thì rất nhanh sẽ có tiểu điện hạ.
Đáng tiếc là, hắn đoán được mở bài, nhưng không đoán đúng kết bài.
Cùng có hành động như thế này không chỉ có quản gia của một quân thượng, còn có người hầu của những vị quân thượng khác cũng phát hiện ra chỗ khác biệt của tù binh mới tới.
Khu trung tâm có mười quân thượng, ba quân thượng đã có đời sau, còn những người khác thì…
Các quản gia cùng với người hầu vì những quân thượng của họ ở tận nơi biên cảnh xa xôi mà vò đầu bứt tai, khàn cả giọng, vì quân thượng, vì tiểu điện hạ tương lai, bọn họ phải triển khai kêu giá chém giết.
Mắt thấy trận cạnh tranh này sắp đến hồi kết, đột nhiên, trên lối vào của khán đài đấu trường truyền đến một trận náo loạn, trùng tộc tự động tản ra, để hở ra một lối đi, có một trùng nhân bước đến, ngay sau đó, cách nơi ấy ba mét không có bất cứ trùng tộc nào dám tới gần.
Trong chốc lát khung cảnh xung quanh như đông cứng lại.
Thời gian trôi đi, cảm giác không gian bị đông cứng cũng dần dần tán, không ngừng lan ra xung quanh, những người vốn đang reo hò gào thét điên cuồng báo giá kia cùng siết chặt yết hầu, không phát ra được thanh âm nào.
Là…là Liêm quân thượng.
Sao ngài lại tới nơi này, chẳng phải hiện tại ngài đang ở biên cảnh sao?
Tất cả trùng tộc theo bản năng nghĩ.
Chẳng lẽ muốn tới mua tù binh?
Trên mặt trùng tộc xuất hiện một loại biểu lộ