Nhưng Lưu Tiểu Quyết không nói lời thừa, hắn duỗi tay, lấy ra một đống tinh hạch từ trong áo, để
vào tay Tô Yên, thấp giọng nói:
"Đủ cho ngươi dùng vài tháng, làm chút gì đó trong khả năng của mình, nơi này, sẽ không đến mức để
ngươi đói chết.
"
"không, ta không phải muốn tinh hạch.
"
Tô Yên nóng nảy, cầm lấy túi tinh hạch Lưu Tiểu Quyết đưa, dậm chân nói: "Ta muốn ngươi đưa ta ra
ngoài, đưa ta về căn cứ Võ Xuyên, ba ba của ta đang ở nơi đó.
"
"Không đi được, căn cứ Võ Xuyên đã không để bất luận kẻ nào ra vào nữa rồi.
"
Phảng phất như Lưu Tiểu Quyết đang nói chuyện với người khác, thấy Tô Yên còn muốn nói thêm, hắn
cũng không có kiên nhân ngồi nghe.
Vì thế hắn đi ra xa, thân ảnh hoàn toàn đi vào trong đám người, tới bên An Nhiên cũng Chiến Luyện,
Tô Yên nhận lấy tinh hạch, nhấc chân muốn đuổi theo hắn, nàng chưa từ bỏ ý định, luôn cảm thấy chỉ
cần nàng nói vài lời làm nũng với hắn, hoặc là cùng hắn ngủ vài bữa, là nàng có thể đạt tới mục
đích của mình.
Nhưng trên đường đi bị Tiểu Bạc Hà chắn lại, đầu óc nàng vang lên tiếng loảng xoảng rất lớn, vì
vậy nhanh chóng quay đầu chạy, Tiểu Bạc Hà thật đáng sợ, Tô Yên không muốn bất luận thứ gì trong
đầu hay thân thể bị Tiểu Bạc Hà lấy ra.
An Nhiên đứng bên người Chiến Luyện, nhìn thoáng qua Tô Yên đang hốt hoảng rời đi, rồi lại nhìn về
phía Lưu Tiểu Quyết hỏi:
"Cuộc sống của cha nàng ta ở Thiên Viêm Sơn tốt hơn nhiều so với của nàng ta khi ở đây hay sao?"
Rất nhiều người tị nạn tới từ căn cứ Võ Xuyên đã từng nói, lúc Tô Viễn Sơn tới căn cứ Võ Xuyên
mang theo một xe mỹ nữ như thiên tiên, nghe nói những người này đều đưa cho đám người cao
tầng ở căn cứ Võ Xuyên, có người bị tra tấn đến chết, có người vì chỉnh dung mà đồ giả trên người
bị bung ra sinh mủ, dẫn đến dung nhan hiện giờ người không ra người quỷ không ra quỷ!.
.
Sau đó thế nào, An Nhiên cũng không hỏi thăm, hiện giờ nam bắc đã không còn lưu thông, nếu muốn đi
từ nam sang bắc thì chỉ có Lưu Tiểu Quyết biến thành cơn gió thổi qua đi mà thôi.
Nhưng An Nhiên không cảm thấy Tô Yên về bên người Tô Viễn Sơn sẽ