Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Thư Nói Rõ Lập Trường


trước sau


Về thực vật biến dị ở phía bắc, An Nhiên không có biện pháp, thực sự nàng không có biện pháp giải
quyết, gần đây nước sông đã đóng băng, mùa đông năm nay ập đến quá nhanh, trừ bỏ con cá sấu biến dị
dưới lòng sông, có rất nhiều động vật ở phía nam đang chờ nước sông đóng băng để qua sông.

Nhận được lời thỉnh cầu của căn cứ Võ Xuyên, An Nhiên lại một lần nữa nhắc lại lập trường của chính
mình, tình huống ở phương bắc nằm ngoài tầm tay của nàng, trừ khi mà cấp bậc dị năng của
nàng đột nhiên bạo
trướng, nếu không nàng muốn khống chế thực vật biến dị thì chỉ có thể tự mình chạy tới phương bắc.

An Nhiên đã vô số lần thuyết minh, nàng không thể đi phương bắc, bởi vì thế cục ở phía nam này quá
mức phức tạp, nếu nàng đi phương bắc thì động vật biến dị ở phía nam một khi qua được sông thì thực
vật sẽ mất đi khống chế, đây sẽ là một việc phi thường nguy hiểm đối với con người đang sinh hoạt

cùng thực vật biến dị.

Lập trường của nàng truyền tới tay Võ Ký, hắn tức giận đến nỗi ném bức thư của nàng lên người của
đám quản lý.

"Đem bức thư này dán lên cho mọi người biết đi, là mọi người trong căn cứ chúng ta nhìn xem, hôm
nay khi mà bọn họ gặp phải nguy hiểm về sinh mệnh, người đàn bà có thể cứu vớt bọn họ đã cự tuyệt
một cách rõ ràng như thế nào!"
Hắn đang muốn rời cảm xúc bất mãn của dân chúng đối với hắn sang người khác!
Một gã quản lý lập tức ôm thư nói rõ lập trường của An Nhiên chạy đi, trên đường, người trong căn
cứ vội vàng qua lại, nhìn thực sự hỗn loạn
Mùa đông tới rồi, tuyết đã sớm rơi, nhưng lúc này thực vật biến dị vẫn không ngừng
công kích căn cứ Võ Xuyên, dẫn tới việc người trong căn cứ không thể phân thân chống tuyết tai.

Ven đường có người đứng ở trên đài cao diễn thuyết dưới đại tuyết, trách cứ Võ Ký không làm gì, để
mặc thực vật biến dị phát triển tới tình trạng hôm nay, đến tột cùng mai phục tai họa ngầm từ bao
giờ.

Nhưng người kia kích động diễn thuyết chưa được bao lâu đã bị đội hộ vệ ở chỗ tối bắn một viên đạn
trúng đầu, trực tiếp giết chết.

Loạn thế, mê hoặc nhân tâm, làm suy yếu sự thống nhất của

lực lượng dân chúng chống lại thực vật

biến dị, điều này là không được.

Nhưng giết chết người diễn thuyết kia thì có thể làm tiêu trừ được dư luận hay sao?
Sở dĩ Võ Ký muốn gã quản lý kia dán thư nói rõ lập trường cho công chúng biết chính mà muốn rời đi
cảm xúc thù địch của dân chúng đối với hắn, hắn muốn lôi An Nhiên ra làm tấm mộc.

Tình huống của căn cứ Võ Xuyên đã lâm vào hỗn loạn, nguyên bản dân chúng cho rằng
chính mình tìm được chỗ dựa, rốt cuộc có thể thông qua sự nỗ lực của mình, xây dựng căn cứ Võ Xuyên
trở thành một Bách Hoa thành thứ hai, thậm chí có một ngày, có thể phát triển hơn so với Bách Hoa
thành.

Thời điểm thực vật thực biến dị mất đi khống chế bọn họ đã sinh ra chút thất vọng đối với căn cứ Võ
Xuyên, sau đó đột nhiên phát hiện một việc, bọn họ đã bị nhốt trong căn cứ.

Đến tột cùng việc này phát sinh như thế nào? Lúc trước trong căn cứ Võ Xuyên, không ai nghĩ muốn ra
ngoài, nhưng chờ bọn họ tao ngộ tình cảnh thực vật biến dị vây thành, thì phát hiện ra, muốn ra

ngoài đã không được nữa rồi.

Trên đường cái hỗn loạn, cách đó không xa bên ngoài một gian phòng đóng chặt, một người phụ nữ
nhanh vội vàng gõ cửa phòng, người bên trong không dám ra tiếng, người phụ nữ kia quay đầu
lại nhìn, Lưu Tiểu Quyết đưa nàng tới đây đã không còn ở phía sau nữa, sau lưng nàng chỉ còn lại
hai cái va ly hành lý.

Bên trong căn cứ Võ Xuyên tiếng súng vang lên khắp nơi, người đi trên đường vô cùng
vội vã, phảng phất như đang chạy trốn, làm Tô Yên cực kỳ khẩn trương.

Tại sao nàng cảm thấy căn cứ Võ Xuyên này khác hẳn với căn cứ Thiên Viêm Sơn đâu?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện