Các nàng thật điên rồi mới trêu chọc một quỷ thần như vậy, Tiểu Bạc Hà có thể cách không lấy đồ
vật, có bản lĩnh lấy cả bộ óc trong đầu ra, thế nhân đều biết, sớm biết Lạc Phi Phàm nhìn trúng
Tiểu Bạc Hà, hôm nay người đi theo sau hắn chính là Tiểu Bạc Hà thì các nàng có chết cũng không dám
lại gần nàng ấy.
Trong lúc mọi người còn bị kinh hách, Lạc Phi Phàm đã đưa Tiểu Bạc Hà vào khu quân doanh.
Vô luận là khu sinh hoạt hay khu huấn luyện bên trong khu quân doanh đều không an toàn, có biến dị
có thể lên ờ, chúng sẽ bò vào trong quân doanh,
cho nên những quân nhân ở trong này luôn phải thời thời khắc khắc đề phòng.
Đương nhiên cũng có chỗ tốt, việc này có tác dụng huấn luyện bọn họ dùng phương thức này để huấn
luyện những người mới được phân phối tới đây.
"Ngươi ở đây đi.
"
Lạc Phi Phàm mở một cánh cửa gỗ, bên trong có giường đệm sạch sẽ, cùng một chiếc bàn và một
chiếc ghế dựa, không gian thoáng đãng rộng rãi không có nhiều gia cụ, trong không khí tràn
ngập múi hương gỗ.
Tiểu Bạc Hà mang theo chiếc ba lô nhỏ đi vào, cũng không nhìn xung quanh, Lạc Phi
Phàm để nàng ở nơi này nàng liền ở nơi này, hoàn cảnh như thế nào nàng cũng không bắt bẻ.
"Con cá sấu kia đang bị đuổi, nó sẽ không tiếp tục di chuyển về phía bắc nữa, ngày mai hẳn là sẽ
xuống nước, tiếp theo ta sẽ khá bận rộn, ngươi tự mình phải chiếu cố nhé.
"
Phía sau nàng thanh âm Lạc Phi Phàm vang lên.
Sau đó, Tiểu Bạc Hà hơi hơi nghiêng đầu, phát hiện Lạc Phi Phàm đã tới gần nàng, nàng nhíu mày, bàn
tay to của hắn đặt lên đầu vai nàng, đầu của hắn cúi xuống, thấp giọng nói bên tai nàng:
"Ngươi đáp ứng ta được không? Nói được đi.
"
Không nói thì có thể thế nào? Tiểu Bạc Hà nhíu mày, đôi môi gắt gao mím chặt, không muốn nói
chuyện, đôi tay của Lạc Phi Phàm ở phía sau lại trượt xuống ôm lấy eo nàng, định ôm nàng vào lòng
ngực thì nàng vội la lên: "Được!"
"Ừ.
" Lạc Phi Phàm có chút thất vọng thả Tiểu Bạc Hà ra.
"Ta đi đây.
"
Hắn có chút lưu luyến không muốn ra cửa,