Người này vậy mà nói trong đầu nàng đều là
đồng thiếc! Trần Lam cũng tức giận, nàng nổi giận đùng đùng nói:
"Trong lúc nguy cấp người ngươi duy nhất muốn cứu chỉ có mình Chiến An Tâm, vậy tại sao còn đi trêu
chọc người con gái khác chứ? Ta mặc kệ về sau ngươi có kết hôn với Chiến An Tâm hay không, nói tóm
lại, ngươi đừng trêu chọc ta nữa!"
"Nàng ấy tay không tấc sắt, lại là người thừa kế duy nhất của Bách Hoa thành, còn là
thứ quan trọng nhất trong sinh mệnh của thành chủ An Nhiên, lại còn từ nhỏ lớn lên cùng ta, trong
lúc lúc nguy cấp, ta mang nàng ấy rời đi, có gì không đúng? Ngươi mình đồng da sắt, có ngâm mình
dưới nước mấy ngày mấy đêm đều không thể chết được, huống chi ta còn đứng xa xa chú ý tới ngươi,
vậy thì có gì không đúng chứ?
Hứa A Văn nắm chặt lấy tay của Trần Lam, bị nàng làm tức giận đến thiếu chút hộc máu, hắn chỉ đem
Chiến An tâm đưa tới nơi an toàn thôi, sau đó lại trở về vẫn luôn cú ý an toàn của Trần Lam khi
nàng ở ngoài biển giết tôm hùm.
Chỉ cần thấy đám tôm hùm biến dị kia tạo thành thương tồn dù nhỏ thế nào đi nữa hắn sẽ ngay lập tức
xuất hiện trước mặt nàng.
Mà Chiến An Tâm tuy có năng lực đọc tâm cường đại, còn có một cá bóng dáng có năng lực biến thái
bảo hộ, nhưng nàng da non thịt giòn, thân thủ cũng không bằng ai, vạn nhất có gì đó thương tổn thì
sao? Vạn nhất có một đám tôm hùm che trời lấp đất xông tới, mà Mộ Phong không kịp quay lại thì sao?
Chung quy là một chút mạo hiểm cũng không thể, con người không thể đối đầu với sự mạo hiểm này
được.
Cho nên Hứa A Văn chỉ có thể trước tiên đưa Chiến An Tâm rời đi.
Trong lòng Trần Lam vốn bất bình, nghe lời giải thích của A Văn thì chậm rãi bình ổn lại, nhưng
nàng vừa mới to tiếng với hắn, giờ không còn thể diện.
Vì thế chỉ có thể nhăn mày, vừa muốn nói A Văn buông nàng ra thì trong đầu nàng không biết vì sao,
đột nhiên tiến lên phía trước, rồi ôm lấy A Văn, hơi nhấc chân, đôi tay quàng lấy cổ A Văn, cứ như
vậy dán đôi môi lên môi người kia.
Mắt A Văn trầm xuống, không động đậy, môi hắn cảm thấy một thứ gì đó mềm mại, ẩm ướt, làm tim hắn
đột nhiên nhẹ nhàng nhảy