Trần Triều Cung liền mở cửa xuống xe, trèo lên đỉnh, phất hai lá cờ màu trắng hồng trên tay lên, ý
bảo đoàn xe dừng lại, hạ trại tại chỗ.
Sau xe An Nhiên có lục tục rất nhiều xe vận tải đại đa số đều là dị năng giả lực lượng, còn một
chiếc xe của chuyên gia, một chiếc xe phụ trách máy bay không người lái, giám sát tang thi cùng
động vật biến dị,
Cuối cùng mới là xe cấp cứu.
Vừa thấy Trần Triều Cung múa may hai lá cờ mọi người đều dừng xe, bắt đầu dọn dẹp đồ từ trong xe
vận tải xuống, chỉ riêng người phụ trách giám sát không nhúc nhích ngồi trong xe còn lại mọi người
đều đi xuống dựng lều trại.
Có một người đàn ông phụ trách liên lạc, cõng theo thiết bị vô tuyến điện rất lớn vội vàng chen
qua đám người chạy tới trước cửa sổ xe của An Nhiên, nàng đã tỉnh ngủ, sửa sang lại tâm
tình lấy lại sĩ khí, mở cửa xe nhìn người phụ trách liên lạc kia.
"Chào ngài An Nhiên, tiền tuyến truyền tới tin tức đã chuyển về 130 cỗ thi thể, hy vọng chúng ta ở
phía sau chuẩn bị sẵn sàng.
"
Người đàn ông đem bản ghi chép thông tin đưa cho An Nhiên, cái con số tử vong còn nhiều hơn 130,
130 cỗ thi thể này được chuyển về bởi vì được bảo tồn hoàn hảo, có thể để Lưu Toa Toa cứu sống,
những người bị thiêu đốt thành tro tàn hay bị động vật biến dị hủy cốt nhập bụng thì không thể cứu
sống được, chỉ có thể từ bỏ.
An Nhiên gật đầu lấy bút ra ký tên trên giấy tỏ vẻ mình đã nhận được tin tức, chốc lát nữa người
này còn phải về tổ thông tin bàn giao lại nhiệm vụ.
Sau khi ký xong, An Nhiên cúi đầu nhìn tên nàng, ngòi bút chợt khựng lại, trong đầu hiện lên hình
ảnh tờ giấy bị in xuống chữ "môn" kia của A Văn.
Người liên lạc có vẻ khó hiểu nhìn An Nhiên, nàng cầm bút cúi đầu nhìn chữ ký của mình rất lâu vì
thế hắn hỏi:
"An Nhiên, ngài làm sao vậy?"
Lúc này An Nhiên mới phục hồi lại tinh thần, lắc đầu,