Sau khi qua sông, tất nhiên sẽ có rất nhiều con đường đi tiếp, như đi lên cao tốc đi qua những
thành thị đã trở thành phế tích, nhưng mà không đi được vài bước, Chiến Luyện và An Nhiên đã gặp gỡ
đám động vật biến dị, Chiến Luyện xuống xe vừa săn giết động vật biến dị vừa đào tinh hạch, An
Nhiên thì đứng ở bên cạnh xe, khống chế đám hoa hoa cỏ cỏ bình thường ăn đám động vật biến dị chặn
đường kia.
Khống chế hoa cỏ bình thường còn hao phí nhiều năng lượng hơn thực vật biến dị, may rằng trong ba
lô của An Nhiên có mang mấy người máy đào tinh hạch, trong lúc đánh quái hay nghỉ ngơi, nàng sẽ thả
chúng ra để chúng đào tinh hạch cho nàng.
Động vật ở phía nam này cực kỳ nhiều, hơn nữa tinh hạch đào được trong cơ thể chúng cũng rất lớn,
một viên cũng có thể đủ cho An Nhiên chịu đựng trong một khoảng thời gian, nàng dùng một tay bắt
lấy một vốc tinh hạch để hấp thu, năng lượng trong cơ thể phải tràn đầy, no đủ tới khi nàng cảm
thấy không chống đỡ được thì nàng mới cùng Chiến Luyện tiếp tục đi về phía nam.
Cho nên ai nói đi tới nơi này không phải là một loại rèn luyện đâu? Mặc dù nàng không ở bên kia
sông nhưng mỗi bước nàng đi về phía nam này, năng lượng quanh thân tản mát mở rộng ra lấy nàng là
trung tâm, năng lượng từ từ khuếch đại ra bên ngoài, thỏa mãn được nhu cầu của rừng rậm biến dị,
cũng khống chế được thực vật bình thường ở bên này sông.
Nàng nóng vội muốn tới Tương thành, vì thế đã bức chính mình tăng thêm phạm vi bao trùm dị năng,
dần dà, đối với việc khống chế dị năng cùng với điều động năng lượng phun ra nuốt vào trong cơ thể
lại biến cường.
Đường phía nam này tuy rằng gập ghềnh nhưng tràn ngập hy vọng, chờ cho tới lúc An Nhiên và Chiến
Luyện lên cao tốc, điện thoại của Oa Oa lại có thể liên lạc đọc, tín hiệu rõ ràng hơn lúc trước rất
nhiều, An Nhiên miễn cưỡng có thể nghe rõ Oa Oa đang nói gì.
An Nhiên lải nhải trong di động, dặn dò Oa Oa những việc cần chú ý, nói tới khi nàng không nhịn
được mà khóc lên.
Chiến Luyện ngồi bên người ôm bả vai nàng an ủi, nhận lấy chiếc điện