Tĩnh Huyên đang thu thập hành lý chuẩn bị tạm biệt An Nhiên, nàng và đoàn vũ đạo
trở về Bách Hoa thành, thời tiết quá lạnh, trong đội có rất nhiều người già sợ sẽ lạnh
cóng.
Nàng bận bận rộn rộn cả ngày chưa ngừng, mới thu thập dọn dẹp được một nửa thì phát hiện khăn quàng
cổ nàng đan cho Lưu Tiểu Quyết vẫn còn ở trong túi, nàng không dám đưa cho hắn.
Nàng ngồi xổm xuống lấy ra chiếc khăn màu xám kia, nghĩ nghĩ thôi vẫn nên tìm hắn, nàng muốn hỏi
hắn một chút, nếu nàng thích hắn thì bọn họ có thể ở bên nhau được hay không?
Ngày may mắn còn tồn tại đã qua, không khí náo nhiệt trong Thiên Viên Sơn đã dần tan đi, mọi người
bắt đầu chuẩn bị trải qua mùa đông dài đằng đẵng, vì vậy phần lớn mọi người bắt đầu ở nhà chuẩn bị
nồi hơi phát điện bằng củi lửa.
Cho nên trên đường phố gập ghềnh người có chút quạnh quẽ, trừ bỏ
những người lính tuần tra hàng ngày ra thì cơ hồ đều không có người đi lại.
Lưu Tiểu Quyết hẳn là đang ở chỗ cửa thành, sau khi hắn trở về từ bờ sông đã bị Chiến Luyện phái
tới huấn luyện tân binh cho Thiên Viêm Sơn, cho nên nếu muốn tìm hắn, phải ra ngoài cửa thành.
Sau khi Tĩnh Huyên đi thêm một đoạn trong ngõ nhỏ có hai người đàn ông nghênh đón nàng.
Nàng không để ý đinh vòng qua hai người này nhưng một người trong đó đã duỗi tay cản nàng lại, nháy
mắt với nàng vẻ mặt háo sắc cười mị mị nói: "Nghe nói trong việc kia ngươi không tồi, nói giá đi,
bao nhiêu?"
"Cái gì?"
Tĩnh Huyên bị ngăn cản nên dừng bước, nhíu mày nhìn hai người đang nói: "Ta không hiểu ngươi đang
nói cái gì.
"
"Đừng giả vờ.
"
Một người khác duỗi tay, bắt được cánh tay nàng.
"Hai chúng ta không phải nhân vật đơn giản gì, nghe nói ngươi là kỹ nữ cao cấp của Bách Hoa
thành, chỉ cùng những lão đại ngủ, ngươi yên tâm đi, chúng ta khá quen biết với lão đại
của khu 5, ở khu 5 chúng ta cũng không phải nhân vật đơn giản, chỉ cần ngươi ra giá, chúng ta có
thể trả được a.
" "Buông ta ra!"
Từ sau khi theo An Nhiên, Tĩnh Huyên chưa từng bị người khinh bạc như