Bất tri bất giác, xuân đi thu tới, một mùa hạ cứ như vậy chậm rãi trôi qua.
Thơi tiết chợt lạnh
hơn, cuộc chiến tấn công về phía Nam của Bách Hoa thành dần dần kết thúc, nhưng phương bắc lại
chính thức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Bởi vì vừa tiến vào mùa đông, động vật biến dị sẽ sinh sản ít đi, thực vật biến dị đã không còn đồ
ăn sẽ tấn công vào các căn cứ của con người.
Cho nên vừa tiến vào mùa thu, các căn cứ lớn ở phương Bắc bắt đầu khua chiêng gõ trống, thanh trừ
toàn bộ thực vật biến dị ở xung quanh căn cứ.
Năm nay căn cứ Kim Môn đã trải qua một trận huyết tẩy chưa từng có, những đoàn đội
may mắn còn tồn tại đang chấp hành mệnh lệnh nghiêm túc hơn so với những năm trước, cho nên năm nay
Trần Lam có thể không cần phải trở về căn cứ Kim Môn.
Nàng chỉ cần mang theo người chuyên chú vào việc lịch luyện ở bờ biển phía đông là được.
Mấy năm nay, những căn cứ ở phương Bắc đã an nhàn rất lâu rồi, thế hệ trước đây sinh ra những nhân
vật như Trần Triều Hỉ, nhưng thế hệ đi sau trừ bỏ Trần Lam cùng một vài đoàn trưởng ra thì khó mà
tìm được nhân vật xuất sắc khác.
Mà những đoàn trưởng kia hơi có chút năng lực đều có tâm tư khác, mỗi ngày đều mộng tưởng có thể
lấy được vị trí của Trần Triều Hỉ.
Cho nên Trần Lam cần phải trưởng thành, nàng tự giác hiểu biết được căn cứ Kim Môn bọn họ yếu kém
hơn Bách Hoa thành ở điểm nào sau khi gặp qua những hình ảnh mà Oa Oa đưa vào trong đầu nàng, nhân
tài trong thế hệ trẻ của Bách Hoa thành cực kỳ đông đúc, mà thế hệ trẻ của căn cứ Kim Môn lại khó
mà chống đỡ được đại cục.
Đã từng có lúc, Trần Lam không muốn tiếp nhận vị trí của Trần Triều Hỉ nhưng mà hiện tại nàng muốn,
chỉ vì muốn căn cứ Kim Môn phát triển đi lên, nàng nguyện ý cầm lưỡi dao sắc bén trong tay, tắm máu
mà sinh ra.
Sau khi trải qua từng trận từng trận hỗn chiến với động vật biến dị, có vị thuộc hạ đưa một bức thu
mời cho Trần Lam.
Đây là lời mời từ doanh địa ở bờ đông, ý mời toàn bộ thủ lĩnh đoàn đội ở bờ biển phía đông tới họp
tại doanh địa, cùng