Tuy Chiến An Tâm là vua của đám nhỏ trong Bách Hoa thành nhưng thành chủ nói, Chiến An Tâm là
người thừa kế tương lai của Bách Hoa thành, đám nhỏ như Tiểu Tinh tương lai đều là phụ tá
đắc lực của Chiến An Tâm.
Không thể vì Chiến An Tâm không đi mà toàn bộ đám nhỏ trong thành đều
không tham gia quân ngũ được, mọi người nên vì tương lai, cùng song hành với Chiến An Tâm.
Lời này như thiêu đốt tâm khảm của đám nhỏ Tiểu Tinh, từ nhỏ Chiến An Tâm đã bất hảo, nếu sau này
tiếp quản Bách Hoa thành, bên người toàn là một đám đầu trâu mặt ngựa chỉ biết ăn nhậu chơi bời thì
Bách Hoa thành có thể tốt không? Phương nam này có thể tốt không?
Vì thế năm nay, bởi vì lời nói của thành chủ An Nhiên mà mọi người sôi nổi tỏ vẻ cần phải tòng
quân, lập tức tòng quân vì Chiến An Tâm!
Chiến An Tâm ở trong rừng chợt dừng bước, quay đầu lại xuyên thấu qua cành lá nồng đậm, nàng lắc
đầu, nhìn Tiểu Tinh ở bên ngoài bìa rừng.
Chẳng lẽ đám nhỏ này chưa nhìn ra được, mẹ của nàng đang cố ý lấy nàng làm cái cớ để đuổi bọn nhỏ
ồn ào ra khỏi Bách Hoa thành đến căn cứ Thời Đại hay sao?
Đương nhiên, An Nhiên nói rất rõ ràng, chính đáng, cũng không sai! Nhưng bọn nhỏ muốn chờ tới khi
Chiến An Tâm tiếp quản Bách Hoa thành để trở thành phụ tá đắc lực phỏng chừng còn phải đợi NNNN năm
nữa.
Nhưng điều này bọn tiểu Tinh tựa hồ chưa nghĩ tới.
Trừ bỏ Chiến An Tâm ra thì bọn nhỏ đều đoàn kết chặt chẽ cùng nỗ lực giao tranh, rèn luyện chính
mình vì tương lai Chiến An Tâm tiếp nhận vị trí
thành chủ!.
.
Thực là ấu trĩ!
Chiến An Tâm chậm rì rì đi sâu vào trong rừng, nàng ngừng lại, ngẩng đầu, mái tóc dài xõa trên vai,
nhàm chán ngáp một cái, duỗi người, tay áo trượt xuống hiện ra cánh tay trắng nõn như ngó sen, đối
lập với màu xanh thẫm trong rừng, nàng giống như một nàng tiên vừa hạ giới.
Mấy năm nay, tuổi nàng ngày càng lớn, mẹ An Nhiên của nàng càng có thêm nhiều thủ
đoạn tra tần nàng làm người giận sôi, giờ còn bớt thời giờ quan tâm đến toàn bộ đám bạn chơi cùng
với nàng, ngay cả Hứa A Văn cũng bị xách đi tống tới căn cứ Thời Đại.
Đây là muốn bức làm không thể không từ bỏ làm xằng làm bậy, để tập trung học