Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

- 810


trước sau

801. Tư vị của thịt

"Ta đi nhiều nơi như vậy, kỳ thật đã thấy những nơi tụ tập người sống sót như căn cứ Thời Đại này, rất nhiều rất nhiều nơi đã bắt đầu ăn thịt động vật biến dị, như là nơi tụ tập ở phía Nam kia..."

Chân Tuyết Cửu nói là nơi tụ tập ở phía Nam mà Trần Kiều mang Đường Ti Lạc tới, họ sống tụ tập giống như người nguyên thủy.

"Ở nơi kia, tố chất thân thể của họ phát triển nhanh hơn những nơi khác một chút, có khả năng là bởi vì họ vẫn luôn ăn thịt biến dị, còn có động vật biến dị ở phụ cận có cấp bậc cao hơn so với ở nơi khác, nói tóm lại, tố chất thân thể đột biến, là một đại xu thế."

"Mặc dù vậy nhưng ta cảm thấy không hề có mỹ cảm."

An Nhiên cau mày, hồi tưởng lại đám người Cốc Tường trong đầu, một đám người với dáng người cường tráng cao lớn, cả người đều là cơ bắp cuồn cuộn, có chút thoái hóa về người nguyên thủy, đầu óc tựa hồ đơn giản hơn, muốn phụ nữ liền thẳng thắn đề ra, thậm chí dục vọng của bọn họ đều bắt đầu trở nên mất khống chế.

Mà những người phụ nữ kia, cơ bắp ở cánh tay họ gồ lên, mỗi người đều giống như những người tập thể hình đã lâu, mông lại tròn lại to, bộ ngực căng phồng giống như hai quả cầu nước đong đưa, hơn nữa cằm của những người phụ nữ này rất thấp hàm dưới có thể đụng đến bộ ngực lớn của mình, lúc đi đường nơi giữa hai chân còn chảy nước.

Những người đàn ông có nhu cầu thì họ cũng có nhu cầu, dục vọng cũng thường xuyên hơn so với trước mạt thế.

An Nhiên không muốn thế hệ sau của nàng biến thành như vậy, ít nhất không muốn Oa Oa biến thành hình tượng như vậy.

"Nếu tố chất thân thể không thể so với người khác thì chúng ta có thể đua về dị năng."

Nàng rất nghiêm túc tự hỏi về thế hệ đứa nhỏ giống Oa Oa, để dừng chân ở mạt thế này, thịt biến dị khẳng định An Nhiên sẽ không để bọn nhỏ ăn, cho nên chỉ có thể huấn luyện họ nhỏ, huấn luyện dị năng của chúng.

Cho nên nếu người ở bên ngoài có ăn thịt biến dị biến thành sài lang hổ báo, nhưng cấp bậc dị năng của người Bách Hoa thành càng cường hãn hơn vậy đời sau của Bách Hoa thành có thể đặt chân tại mạt thế chứ.

"Vậy để cho những thế hệ sau của Bách Hoa thành trở thành nhân vật da giòn như pháp sư ở mạt thế này sao, An Nhiên, như vậy là điều tốt đối với bọn nhỏ của các ngươi hay sao? Ngươi phải nghĩ lại đi, ăn thịt biến dị, thân thể biến hình, đây là phương hướng tiến hóa của nhân loại."

Chân Tuyết Cửu cắn đầu bút, bất đắc dĩ nhìn An Nhiên.

"Hơn nữa ngươi có nghĩ tới việc khi các ngươi ăn hết thịt đông lạnh, người của Bách Hoa thành đã quen ăn thịt còn có thể quay về ăn thức ăn nhạt nhẽo không có mùi vị của thịt hay không?

"...."

An Nhiên không có lời nào để nói, nàng yên lặng ngồi ôm Oa Oa ở trên đùi, nàng bắt đầu cảm thấy đây thật đúng là một vấn đề lớn.

Là một pháp sư da giòn cũng không phải không có đường sống, nhưng xác thật không công bằng với bọn nhỏ, những người khác đủ máu đủ sức mạnh đánh thế nào cũng không chết, pháp sư da giòn tuy rằng có dị năng cường đại, nhưng một khi chạm vào liền treo, sau này còn có ai nguyện ý muốn tạo thành tổ đội với người Bách Hoa thành đi đánh quái nữa?

Hơn nữa không ăn thịt thân thể không cường tráng được, ăn thịt thì sau khi ăn xong số thịt đông lạnh này, sẽ nhịn không được muốn ăn thịt động vật biến dị, điều này phải làm sao đây?

Chiến Luyện cầm mấy cây thịt xiên đến, những miếng thịt trên xiên được hắn nướng mùi hương bay ra bốn phía, trong lúc An Nhiên tự hỏi Chiến Luyện đã bón cho Oa Oa một miếng thịt nhỏ, ngay từ đầu Oa Oa không dám ăn, sau lại há mồm ăn miếng thịt đầu tiên, lập tức thích, còn chỉ vào những miếng thịt trên tay Chiến Luyện, luôn miệng kêu lên:

"Thịt, thịt, thịt thịt, ba ba, thịt, thịt...."

Lúc An Nhiên phục hồi lại tinh thần đã không kịp ngăn nữa rồi, Oa Oa đã yêu tư vị của thịt rồi.

----------------------------------

802. Chuyển biến tốt

Buổi tối, khi thịt đông được đào ra càng lúc càng nhiều, An Nhiên phải ra mặt ngăn cản những chiếc xe lớn muốn vận chuyển hết số thịt này về Bách Hoa thành, nàng còn không nghĩ kỹ đến những vấn đề tiếp theo, thịt động không thể đưa về, nếu không ăn hết số thịt này, toàn bộ Bách Hoa thành được khai huân, thì phải làm gì bây giờ?

Mấy vị chuyên gia bắt đầu ghé vào kéo cả Chân Tuyết Cửu bắt đầu thảo luận vấn đề này, vì tránh cho số thịt đông được đào ra bị thời tiết nóng bức rã đông, sau đó bị hỏng bọn họ lại chất những tảng thịt đông kia vận chuyển xuống kho đông lạnh của kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu

An Nhiên nằm trong xe mở điều hòa, nàng mặc một chiếc quần đùi, dỗ dành Oa Oa đi ngủ, một bên mở đèn trong xe nhìn tư liệu phân tích chất thịt của động vật biến dị mà Hồ Chính đưa cho nàng.

Tiểu Bạc Hà ngồi bên cạnh Oa Oa, đắp một cái chăn mỏng lên cái bụng phình phình của Oa Oa.

Người phụ trách của căn cứ Thời Đại có thể cùng với Tiểu Chu thành đi tới đây bàn điều kiện tất nhiên đã chuẩn bị tốt tư liệu, phần tư liệu này đều nói có mách sách có chứng, trích dẫn rất nhiều từ ngữ chuyên nghiệp, phân tích chất bên trong thịt động vật biến dị có chứa những vật chất gì.

Có một số thịt động vật biến dị có thể ăn, cũng có chút không thể ăn, vì thế căn cứ Thời Đại có chuyên môn nuôi dưỡng một ít chủng loại động vật, làm chúng tự sinh sôi nảy nở cung cấp thịt cho căn cứ.

Cho nên không phải toàn bộ động vật biến dị có thể ăn thịt được a, nếu những căn cứ khác muốn khai huân, nhất định phải ăn thịt biến dị mà căn cứ Thời Đại nuôi dưỡng ra, như vậy mới có thể đảm bảo không bị độc chết.

Đương nhiên, trong báo cáo cũng có nhắc tới việc con người ăn thịt động vật biến dị trong thời gian dài, sẽ sinh ra những ảnh hưởng nhất định đối với thân thể, nhưng sẽ không chết, thịt kia ở phương diện gia tăng cơ bắp có hiệu quả rất tốt cho nên mọi người cũng cần quen thuộc với việc dáng người sẽ có biến hóa, có thể làm cho đàn ông kéo dài ra hay phụ nữ càng nhiều nước.....

Đây là một chuyển biến tốt đi.

"Cái quỷ gì đây."

An Nhiên khép báo cáo trên tay lại, nàng sau khi nhìn những dòng chữ viết kia xong, lại không muốn xem nữa, đương nhiên đây không phải nàng giả vờ thiên chân hay giả thuần khiết, mà là hiện thực nàng đã gặp qua, nhóm người Cốc Tường Trần Kiều kia, để lại cho nàng ấn tượng quá dâm đãng.

"cốc, cốc, cốc."

Chiến Luyện gõ gõ lên cửa kính xe, An Nhiên ném báo cáo trong tay xuống, mở cửa xe ra đi xuống.

Hắn chìm trong bóng tối, nhìn nàng một cái rồi nữa ôm nữa kéo nàng đi về phía chiếc xe minibus, bởi vì hiện tại Tiểu Bạc Hà ở đây, Chiến Luyện không cùng An Nhiên và Oa Oa ngủ trên cùng một chiếc xe nữa, hắn đơn độc ngủ ở chiếc minibus gần đó.

Tới gần chiếc xe, Chiến Luyện dừng lại, bóp chặt eo nhỏ của An Nhiên lại, hắn cúi đầu, để sát vào mặt nàng nói:

"Đám chuyên gia đang mở họp, tìm phương án, nói có thể dùng tế bào gốc làm thịt nhân tạo, để cho cư dân trong Bách Hoa thành ăn."

"Có thể ăn hay không?"

An Nhiên dựa vào người Chiến Luyên, trong đầu nghĩ về một cái khay dùng để nuôi cấy bên trong có một cái tế bào đang sinh trưởng, sau đó biến thành một miếng thịt.

Nghĩ tới hình ảnh đó, An Nhiên cảm thấy mình có thể ăn chay cả đời.

"Khẳng định vị của nó không tốt lắm."

Ánh mắt Chiến Luyện có chút tà tính, rồi cúi đầu hôn lên môi An Nhiên, đôi tay ôm chặt lấy nàng, làm An Nhiên sắp không thở nổi.

Nàng cười vung tay đánh Chiến Luyện vài cái, nàng đã sớm biết Chiến Luyện kéo nàng ra tới, không đơn thuần để nói chuyện mà, quả nhiên, rất nhanh, An Nhiên cứ như vậy bị Chiến Luyện kéo vào xe minibus.

-----------------------------

803. Lại sụt lún

Mãi cho đến buổi sáng ngày hôm sau An Nhiên mới mang tinh thần uể oải đi ra từ xe minibus của Chiến Luyện, hai chân nàng run rẩy trở về xe của mình, nhìn xuyên qua cửa sổ xe kiểm tra Oa Oa cùng Tiểu Bạc Hà, hai đứa nhỏ còn chưa tỉnh ngủ.

Vì thế An Nhiên ngáp một cái, đỏ mặt quay đầu trừng mắt tức giận với Chiến Luyện theo xuống xe, nàng nhẹ nhàng kéo cửa xe của mình ra, đi vào bổ giấc.

Nhưng vừa nhắm mắt không được vài phút, đột nhiên An Nhiên ngồi dậy, nàng cảm thấy chiếc xe đang rung chuyển, lúc đầu chỉ hơi hơi đong đưa, sau lại kịch liệt run rẩy.

Nàng nhìn trái nhìn phải ra ngoài cửa xe, Chiến Luyện đã chạy tới, hai tay phát động dị năng, đẩy chiếc xe của An Nhiên ra sau, hắn đẩy tương đối vững vàng chiếc xe về phía khu rừng rậm biến dị, mà những người còn lại cũng ném xuống công việc hay dụng cụ trên tay chạy nhanh ra khỏi hố sâu hướng về khu rừng biến dị.

"Bạc Hà, ôm Oa Oa lên."

An Nhiên quay đầu hô lên với Tiểu Bạc Hà, khuôn mặt nhỏ tái nhợt Tiểu Bạc Hà gật gật, nàng bế lên Oa Oa còn đang ngủ chưa tỉnh.

Ở ghế trước, An Nhiên duỗi tay ôm lấy tay lái ô tô, một tay mở cửa sổ xe ra nhìn phía trước, hô lên với Chiến Luyện đang dùng dị năng đẩy chiếc xe về phía sau:

"Có chuyện gì vậy?"

"Sụt lún, lại sụt lún nữa!!!"

Có người vừa chạy vừa hô to lướt qua cửa sổ xe.

Cùng lúc đó, An Nhiên thấy được ở phía trước kia, chung quanh cái hố to bị đào bới từng lớp từng lớp đất sụt xuống, cuốn lấy những người đang lăn lê bò trườn, kéo họ xuống phía dưới hố sâu.

An Nhiên lắc đầu, tại sao nàng lại cảm thấy việc sụt lún này xảy ra quá thường xuyên, hơn nữa lần này dường như không giống động đất đi?

Khi xe tiến vào rừng rậm biến dị, những âm thanh hỗn loạn tiếng la hét ầm ĩ trong đầu nàng hơi ngừng nghỉ một chút, nàng lắc lắc đầu mình, mở cửa xe đi xuống, ôm lấy Chiến Luyện ở phía trước, tựa như Chiến Luyện nói gì bên tai nàng, nhưng nàng không trả lời đầu óc nàng quá loạn, nàng hung hăng chớp chớp mắt, rồi một lần nữa nhìn thẳng về phía trước.

Đại bộ phận người ở đây đều an toàn lui trở lại khu rừng biến dị, nên đất dưới chân mọi người hơi hơi run rẩy, tựa như thổ địa cũng đang bị kinh sợ, mà phía trước nơi hố sâu vất vả mọi người đào ra kia giống như đang điên cuồng từng lớp từng lớp đất trồi lên đổ ập về phía hố sâu, trong phút chốc, cái hố kia bị san bằng, sau đó lại nứt ra.

Vô số những chiếc xe đang đỗ ở khu đất trống bị lọt vào khe nứt, ngay cả chiếc máy bay của Trần Triều Cung đưa cho Bách Hoa thành cũng không bị bất luận vướng mắc gì mà lọt xuống khe nứt, sau đó bị đè ép trở thành nhân bánh quy, bị đất đai đè ép thành nhân bánh quy a.

Có dị năng giả hệ thổ đứng ở rìa khu rừng biến dị, hai tay úp xuống, lòng bàn tay chạm mặt đất, bắt đầu vận chuyển dị năng vào lòng đất, bọn họ muốn làm cho đại địa đang run rẩy bình ổn xuống, nhưng trừ bỏ phạm vi nhỏ dưới chân ra, những nơi khác vẫn còn run rẩy.

An Nhiên rũ mắt, bắt đầu sửa lại ý nghĩ trong đầu, sau đó, nàng tổng kết hết lại tin tức mà nhóm thực vật mồm năm miệng mười phản hồi cho nàng, lần sụt lún này không phải do thảm thực vật gây ra, mà do bản thân thổ địa tự quay cuồng, nhóm thực vật đang kêu rên chúng nó bị gãy rất nhiều rễ cây thân cây cành lá ở trong thổ địa quay cuồng kia.

Đất ở khu rừng rậm biến dị không phải không chịu ảnh hưởng, nhưng bởi vì Nhục Hoa và Cầu Gai Béo đã chiếm cứ ở đây rất lâu, bộ rễ của chúng đan xen phát triển dưới nền đất, đem tầng thổ địa ở đây củng cố lại, mà phiến rừng cây bình thường kia, lúc trước bị tang thi hệ mộc phát cuồng, những bộ rễ của thực vật bị nhổ lên vì vậy làm kết cấu của địa tầng bị thay đổi lỏng lẻo không vững chắc.

---------------------------

804. Tang thi hệ thổ

"Mọi người nhìn kìa!"

Có người chỉ vào hướng Nam, tất cả mọi người nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy một ngọn núi phía xa rất xa kia ở trước mắt mọi người chậm rãi trầm xuống, mà một ngọn núi bằng nham thạch ở gần đó lại nhô lên.

Triệu Như chỉ vào hướng đó hô lên:

"An Nhiên, đó là phía nơi tụ tập loại nhỏ của đám người Trần Kiều."

"Ta biết."

An Nhiên gật gật đầu, yên lặng nhìn ngọn núi bằng nham thạch càng lúc càng cao kia, trong lòng có loại cảm giác càng lúc càng trầm trọng.

Nàng cảm thấy, Trần Kiều kia hẳn là không sống nổi nữa.

Đương nhiên, An Nhiên hy vọng Trần Kiều hảo hảo mà tồn tại, mặc kệ trước kia nàng có chán ghét nàng ta thế nào, hay Trần Kiều chán ghét nàng bao nhiêu thì sự cấp nhất của Trần Kiều đối với A Văn làm An Nhiên không muốn nhìn thấy nàng ta chết, thậm chí nàng còn phi thường hy vọng, Trần Kiều có thể tìm thấy A Văn.

"Là tang thi hệ thổ."

An Nhiên thở sâu, sắc mặt có chút xám trắng, nàng nhìn ngọn núi nham thạch đang chậm rãi đỉnh chỉ nhô lên kia, trong đầu phác họa một hình ảnh, ở một mảnh tối om sâu trong lòng đất, có một quái vật hình người, giống như một con tê tê, chậm rãi hoạt động trong lòng đất.

Hình ảnh rất mơ hồ, bởi vì cách khá xa nàng, nơi nó đi qua, tất cả đất đai đều trở thành nham thạch, bộ rễ của thực vật căn bản không thể tồn tại được ở đó, rất nhanh hình ảnh này biến mất trong đầu nàng, nàng chỉ có thể từ hình ảnh thoáng qua trong đầu này tổng kết ra kết luận tang thi hệ thổ đã bước lên sân khấu lịch sử này.

Đám dị năng giả hệ thổ, bao gồm cả Bàn Tử cũng gật đầu cho rằng điều An Nhiên nói đúng 9/10, tang thi hệ thổ sớm hay muộn cũng xuất hiện, chẳng qua ai cũng không dự đoán được, nó sẽ xuất hiện bằng phương thức như này.

"Có thể tìm ra tang thi hệ thổ kia ở nơi nào không?"

Chiến Luyện hỏi An Nhiên, biểu tình không thoải mái lắm, khí thế lên sân khấu của tang thi hệ thổ này quá cường đại, nghiền nát san bằng một ngọn núi, lại có thể tạo một ngọn núi khác, mà ngọn núi kia là núi nham thạch.

An Nhiên lắc đầu chỉ chỉ về phía Nam chính là nơi của Trần Kiều và Cốc Tường, sắc mặt nàng cũng rất ngưng trọng nói:

"Ta chỉ nhìn thấy một con, ở hướng kia, nhưng thổ nhưỡng chung quanh nó đã biến thành nham thạch, phỏng chừng rất khó để nhìn thấy thân ảnh của nó."

An Nhiên vừa dứt lời thì động đất phía trước dần dần được bình ổn, nhưng những khe nứt ở phía dưới vẫn còn, chiếc máy bay chính là chiếc máy bay duy nhất của Bách Hoa thành đã trở thành thịt nát mắc kẹt trong khe, mà kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu một lần nữa lại bị chôn xuống.

"Đi cứu người."

An Nhiên đẩy Bàn Tử đang sững sờ kia, trước khi phát sinh tai nạn, dưới hố sâu còn rất nhiều người chưa kịp bò ra khỏi hố.

Triệu Như cùng Lương Tử Ngô ở bên cạnh cũng đã cùng với tổ chữa bệnh cùng chăm sóc người bên xuất phát đi xuống dưới, vẻ mặt Lưu Toa Toa đáng thương hề hề nhìn về phía Nam, rồi đi tới trước mặt An Nhiên hỏi:

"An Nhiên, những người ở nơi tụ tập kia có phải đã không còn hay không?"

"Người đã hoàn toàn biến mất."

An Nhiên cau mày, phạm vi theo dõi của thực vật đã không thể tới được nơi xa như vậy, bởi vì cả khu vực đó đã hoàn toàn trở thành đá tảng, không có nổi một gốc thực vật!

An Nhiên trả lời Lưu Toa Toa xong thì sờ sờ một cái cây biến dị lớn ở bên ngươi, nàng dựa trán vào thân cây, thấp giọng nói:

"Thực vật bình thường, sẽ rất khó để sinh tồn ở trong cái mạt thế này, tiếp theo, chính là thiên hạ của các ngươi, đi thôi, muốn lớn bao nhiêu, muốn dài bao nhiêu cũng được, đừng để đám tang thi hệ thổ kia tiếp tục càn rỡ nữa."

--------------------------------------

805. Tốc độ của nó rất nhanh

Bộ rễ biến dị dưới nền đất phảng phất như nhận được mệnh lệnh tiến quân của nữ vương, nó bắt đầu sinh trưởng điên cuồng, bộ rễ của chúng lan tràn ra khắp thổ địa dưới chân mọi người, tìm kiếm những người còn sống sót ở dưới hố sâu, tìm được một người, An Nhiên sẽ nói cho Bàn Tử cũng những dị năng giả hệ thổ để đào lên.

Dưới sự dẫn dắt của Bàn Tử, những dị năng giả hệ thổ bắt đầu dựa theo phạm vi An Nhiên chỉ, tìm kiếm những người sống sót, thoáng chốc có khoảng gần 100 người bị vùi lấp dưới lòng đất được cứu hộ ra, còn may có Lưu Toa Toa ở đây, với năng lực trước mắt của nàng thì người chỉ cần không tắc thở quá 2 giờ, đều có thể được cứu về.

Nhưng khi người vừa mới được cứu hộ lên, mặt đất ở phía Nam bắt đầu bị thạch hóa với tốc độ rất nhanh, nguyên bản mặt đất được phủ kín cỏ xanh, giờ từng ngọn từng ngọn bắt đầu gục xuống, nháy mắt ỉu xìu khô héo, đất đai vốn phì nhiêu tất cả đều biến thành từng tảng từng tảng đá cục.

Mặt đất dưới chân An Nhiên lại bắt đầu run rẩy, nàng vẫy tay, hô to:

"Bàn Tử, đem những tảng đá chuyển thành bùn đất đi, con tang thi hệ thổ kia đang tới đây."

Bởi vì địa tầng bị thạch hóa, rễ cây khó có thể tồn tại được, cho nên An Nhiên không thể tìm thấy phương vị của con tang thi kia, vì thế dị năng giả hệ thổ sôi nổi tập trung lại, đem địa chất thoái hóa thành đá cục chuyển hóa thành bùn đất.

"Chiến Luyện, Chiến Luyện, ta thấy rồi, ở ngay phía trước, khoảng 100m, dưới nền đất, tốc độ của nó rất nhanh, nó đang hướng về phía chúng ta, rất nhanh a!"

Thổ nhưỡng bị sửa tới sửa lui còn mang theo hỗn hợp của cát đá hơi hơi phồng lên, mọi người có thể nhìn thấy một mô đất di chuyển thẳng tắp về phía nhóm người của bọn họ.

Chiến Luyện vọt lên vài bước, rồi nhảy cao lên, lấy đà rơi nhanh xuống, trong tay biến ra một mũi khoan rất lớn, dưới ánh mặt trời nó phát ra thứ ánh sáng kim loại chói lóa, đâm thẳng xuống mô đất hơi phồng lên kia.

Cùng lúc đó, địa tầng bắt đầu thạch hóa, sau đó Bàn Tử mang theo những dị năng giả hệ thổ lại phát lực, đem địa tầng cứng rắn như đá hoa cương kia đổi thành bùn đất mềm xốp, làm mũi khoan của Chiến Luyện thành công đâm sâu xuống.

Cũng không biết mũi khoan của hắn đâm sâu như thế nào, mọi người chỉ nhìn thấy đất cát đá sỏi bị quấy đảo bắn lên, qua vài giây, mũi khoan của Chiến Luyện ngừng lại, sự thay đổi của địa chất cũng ngừng lại.

Nhưng không chờ mọi người hoan hô lên, thì ở đường chân trời phía xa, mặt đất lại bắt đầu phập phồng, những ụ đất bắt đầu thạch hóa, lan nhanh đến trước mặt mọi người, hoa cỏ cây cối ở phía trên ủ rũ khô héo sôi nổi rơi xuống, xem ra, có không ít tang thi hệ thổ ở trong đất.

"Quay lại chạy vào bên trong rừng cây biến dị đi."

Có người kêu lên, rồi dẫn đầu chạy vào bên trong khu rừng rậm biến dị, An Nhiên quay đầu lại, trên mặt không rõ biểu tình nhìn những người bắt đầu chạy vào trong khu rừng rậm biến dị, sau đó nàng ngược lại đi về phía trước vài bước, phía sau Tiểu Bạc Hà ôm Oa Oa cũng đi theo An Nhiên vài bước.

Bàn Tử run rẩy thân thịt mỡ chạy lại, vẻ mặt nôn nóng, không chờ hắn mở miệng, An Nhiên nói:

"Ngươi phối hợp với Chiến Luyện, đổi những tảng đá kia thành thổ nhưỡng, ta làm cho thực vật dưới nền đất sinh trưởng qua đó."

Trong khi nói chuyện, bộ rễ của Nhục Hoa cùng Cầu Gai Béo của An Nhiên đã bắt đầu sinh trưởng lan ra dưới nền đất, Chiến Luyện rút ra mũi khoan, hắn đứng lên, vừa quay đầu lại thấy bên người mọc ra một cái cây nhỏ, cái cây kia nhanh chóng nẩy mầm sinh trưởng, hắn chạy nhanh về phía trước, những mầm xanh bắt đầu trải dài dưới nền, giống tấm thảm bằng mầm xanh, phía trên của tấm thảm đó, những đóa hoa màu trắng cùng máu đỏ bắt đầu điên cuồng sinh trưởng và nở rộ.

Đó là đại quân thực vật biến dị của An Nhiên đang tranh đoạt thổ địa với đám tang thi hệ thổ!!!

-----------------------------

806. Ổ lật, nào còn trứng lành!

Những đóa hoa kia, có hoa thuần màu trắng, hoa thuần màu đỏ, cũng có những bông hoa cùng một thân cành mà mọc hai đóa, một đóa màu trắng, một đóa màu đỏ, có một ít hoa cùng một bông hoa có kết hợp cả cánh màu đỏ và cánh màu trắng, thậm chí còn xuất hiện một bông hoa màu hồng nhạt.

Nhưng số lượng những những bông hoa màu hồng nhạt thì rất ít, một khu vực rộng như vậy, đại khái cũng chỉ có 1-2 đóa.

"Chúng ta chạy nhanh đi, chạy nhanh đi."

Lãnh đạo của Tiểu Chu thành vọt tới trước mặt An Nhiên, hô lên:

"An Nhiên, mong ngươi phái một chiếc xe cho chúng ta, chúng ta muốn chạy về Bách Hoa thành."

Trong ánh mắt của An Nhiên lóe lên ánh lục quang, nàng nhìn lãnh đạo của Tiểu Chu thành giống như nhìn một con mồi, Nhục Hoa cùng Cầu Gai Béo của nàng đã lâu không có gì ăn, hoàn cảnh dưới nền đất này, chúng đã lăn qua lăn lại, đồ ăn rất ít, nhịn đói mà sinh trưởng về phía trước, chốc lát nữa chúng sẽ đối đầu trực tiếp với những tảng đá kia, rất có thể xảy ra một hồi huyết chiến.

Cho nên hiện tại lãnh đạo của Tiểu Chu thành chạy ra nói những lời An Nhiên không thích nghe, căn bản là đang tìm chết.

Nhưng An Nhiên nhịn xuống, hiện giờ nàng còn mang một chút lý trí, chỉ nhìn vào người kia, lạnh lùng nói:

"Hiện tại ngươi nói ai phái xe đưa ngươi trở về? Chiến dịch này không phải chỉ riêng của Bách Hoa thành chúng ta mà là toàn bộ nhân loại đấu tranh với mạt thế, ngươi có thể khoanh tay đứng nhìn nhưng đừng hy vọng chúng ta phái người bảo hộ người, còn đưa ngươi trở về sao?!"

"Nói rất đúng, tổ lật, nào còn trứng lành."

Hồ Chính của căn cứ Thời Đại đứng cách đó không xa, vừa cởi tây trang trên người ra, vừa bình luận lời An Nhiên nói, dưới lớp tây trang là cơ bắp cứng rắn, nguyên bản dáng người của hắn trước mạt thế khẳng định thuộc loại vóc dáng khá nhỏ, nhưng sau khi ăn thịt động vật biến dị, cơ bắp cùng vóc dáng dần dần phát triển lên.

Hắn xoay cổ, nhổ khục tay, làm vài động
tác khởi động, rồi vèo một cái xông ra ngoài, quả nhiên là người ăn thịt biến dị, tốc độ chạy rất nhanh, sau đó vung một quyền lên, đập nát cục đá đang phồng lên dưới mặt đất kia.

Tuy rằng làm điều này cũng không thể tìm được tang thi hệ thổ dưới nền đất nhưng một tảng đá cứng rắn hoàn chỉnh bị đập nát cũng có thể làm cho dị năng giả hệ thổ nhẹ nhàng hơn khi đem chúng đổi thành bùn đất.

Nháy mắt ấn tượng của An Nhiên đối với căn cứ Thời Đại đã trở nên phi thường tốt, ấn tượng tốt hơn không biết bao nhiêu lần đối với Tiểu Chu thành kia, sở dĩ Tiểu Chu thành lưu lạc tới địa vị giống như nhân bánh quy trong xã hội, kỳ thật quan hệ rất lớn đối với phong cách xử sự của Tiểu Chu thành.

Phía trước bộc phát lên một trận hoan hô ồn ào, dị năng giả hệ thổ đang chen chúc cùng với Chiến Luyện, nhìn dáng vẻ này, Chiến Luyện lại vừa giết chết thêm một con tang thi hệ thổ, bất quá lần này hắn không rút trực tiếp mũi khoan ở dưới lòng đất ra mà đem mũi khoan đổi thành một móc câu, móc lên con tang thi hệ thổ đã chết ở sâu trong lòng đất kia lên.

Những đóa hoa trắng đỏ điểm xuyết lên thảm thực vật màu xanh, An Nhiên mang theo Oa Oa cùng Tiểu Bạc Hà chậm rãi đi tới, nàng nhìn thấy một con tang thi còn hình người đang cuộn tròn trên mặt đất, thân thể nó trần trụi, không có lông tóc gì, chỗ bụng bị mũi khoan chọc thủng nát nhừ.

Con tang thi này giống như đã sống rất lâu dưới nền đất, nó hoàn toàn thoát ly dấu vết của con người, nó đã không còn nhận dạng ra được nhưng đặc thù nam nữ trên thân thể vẫn có, là một con tang thi nam tính, cơ quan sinh dục rất lớn, rất may nắm không bị mũi khoan của Chiến Luyện đập nát, vì thế vẫn duy trì tư thái ***, đứng sừng sững ở trước mặt mọi người đang vây xem....

An Nhiên xoay người, đẩy Tiểu Bạc Hà đang ôm Oa Oa về, dặn dò:

"Phía trước không biết có nguy hiểm không, ta đi trước nhìn xem, ngươi cùng Oa Oa đừng nhìn."

------------------------------

807. Người cổ đại sống sót như thế nào

"Xem nào, tại sao làn da trên thân thể nó lại có màu xanh nước biển?"

Có người vây xem chỉ vào con tang thi đang trần truồng kia, con tang thi hệ thổ này có một làn da màu xanh nước biển, ở dưới ánh mặt trời phảng phất như chất chứa khoáng thạch nào đó, nó phát ra ánh sáng lấp lánh, nhưng thứ ở nửa người dưới kia cũng làm người ta chướng tai gai mắt.

"Ai, nhóm chuyên gia đâu, kéo trở về nghiên cứu, nghiên cứu a."

Có người chạy đi kêu nhóm chuyên gia cũng có người đi lấy cáng, nâng con tang thi hệ thổ đã chết này trở về khu rừng rậm biến dị, chủ động đưa tới trước mặt nhóm chuyên gia.

Lúc này, sau khi trải qua sự phối hợp của An Nhiên và rất nhiều dị năng giả hệ thổ, những bộ rễ biến dị đã nhanh chóng chiếm cứ phần bùn đất mềm xốp, Chiến Luyện cũng mang theo mũi khoan, lung tung chọc xuống phiến thổ địa phía trước, rốt cuộc rung chuyển cùng với thạch hóa đã dừng lại.

Mọi người nhẹ nhàng thở ra, nhìn dáng vẻ này đám tang thi hệ thổ tới tác loạn đã bị tiêu diệt sạch sẽ, nhưng không ai dám cam đoan không còn con tang thi hệ thổ nào ở phía sau, cho nên nhóm dị năng giả hệ thổ không dám làm hành động thiếu suy nghĩ gì.

Tuy rằng dị năng hệ thổ ở trong mạt thế này luôn ở vào địa vị khá xấu hổ, phía tước không có tính công kích cường đại giống như hệ kim cùng hệ hỏa, phía sau không thể giải quyết được vấn đề đồ ăn nước uống cho nhân loại giống như hệ mộc cùng hệ thủy.

Nhưng từ khi xuất hiện tang thi hệ mộc, nhóm dị năng giả hệ mộc phảng phất như vừa đánh một trận chiến khó khăn, nếu không có dị năng giả hệ thổ, thổ địa toàn bộ bị tang thi hệ thổ biến thành tảng đá, vô số năm sẽ không thể trồng trọt được, càng miễn bàn đến việc giúp đỡ Chiến Luyện một dị năng giả hệ kim biến tảng đá thành bùn đất mềm xốp khiến hắn có thể nhẹ nhàng đâm sâu mũi khoan xuống dưới giết tang thi hệ thổ.

Cho nên mỗi dị năng giả hệ thổ ở đây đều có loại cảm giác vừa nhận được nhiệm vụ lúc nhân loại đang lâm nguy, Bàn Tử đã tập hợp toàn bộ dị năng giả hệ thổ lại, dõng dạc hùng hồn tuyên bố với mọi người.

"Các đồng chí, thân là một dị năng giả hệ thổ, hôm nay là một ngày đáng để kỷ niệm cho chúng ta, không cần cho rằng cuộc sống sẽ trở nên khổ sở, hoàn toàn tương phản, từ hôm nay trở đi, trách nhiệm trên người chúng ta càng nặng, đây là sân khấu tràn ngập nguy cơ cho chúng ta, từ đây về sau, trừ bỏ thay dị năng giả hệ mộc xới đất, trừ bỏ sửa nhà, chúng ta còn có một nhiệm vụ quan trọng hơn, đó chính là biến những cục đá mà tang thi hệ thổ biến đổi kia sửa thành thổ nhưỡng mềm xốp."

"Phốc..."

An Nhiên nghe được câu cuối cùng kia của Bàn Tử không làm sao nhịn được cười, nàng còn tưởng rằng Bàn Tử này sẽ nói cái quỷ gì đó, dùng biểu tình nghiêm túc như vậy, nói ra những lời khẳng khái như vậy, kết quả nói ra một câu, làm An Nhiên nhịn không được bật cười.

Triệu Như trợn trắng mắt nhìn Bàn Tử, trên mặt nàng đầy phiền muộn, ngồi ở bụi hoa nói với An Nhiên:

"Ngươi đừng cười nữa, hiện tại tình hình khá nghiêm trọng, ngươi nhanh nghĩ giúp ta xem, còn có biện pháp nào có thể giải quyết được vấn đề thiếu y thiếu dược hay không."

Kho tài nguyên còn chưa được khai thác hết, vấn đề này đã từng được Triệu Như nói qua, hiện tại kho tài nguyên lại một lần nữa bị tang thi hệ thổ vùi xuống nền đất, Triệu Như càng thêm lo lắng sốt ruột.

"Có biện pháp nào sao?"

An Nhiên nhún nhún vai, nhận lấy Oa Oa từ trong tay Tiểu Bạc Hà, thuận miệng nói:

"Nếu không ngươi làm Ngô Tư Miểu ủ thêm rượu, làm chút rượu với nồng độ cao, dùng làm cồn, không phải thường nói rượu với nồng độ cao có thể tiêu độc hay sao?"

Triệu Như không nói chuyện, nàng ngẩng đầu nhìn An Nhiên, đột nhiên nhảy dựng lên từ bụi hoa.

"Đúng vậy, không sai, bằng không người cổ đại làm sao có thể sống sót được? Không có dược phẩm hay y học hiện đại, thì có thể dùng trung dược, thảo dược a, đúng a!!!"

-------------------------------

808. Ngươi muốn ta nhìn cái gì

Được An Nhiên vô tình gợi ý, nháy mắt Triệu Như phảng phất như tìm được phương hướng phấn đấu, tuy rằng dị năng của Lưu Toa Toa phi thường lợi hại, có thể cứu người chết sống lại, nhưng nàng ấy chỉ có một, là duy nhất trên đời này, vì vậy Bách Hoa thành không thể để toàn bộ hy vọng đặt trên một người được.

Bọn họ phải tìm ra được cách giải quyết vấn đề khám chữa bệnh, ví dụ như dùng rượu tinh khiết với nồng độ cao, hoặc gieo trồng một ít dược thảo, sau đó bồi dưỡng một đám chuyên gia để tinh luyện dược thảo thành các loại thuốc đông y.

Nếu không thì thu mua những tư liệu về y học trước mạt thế từ những lữ khách đi ngang qua Bách Hoa thành, rồi chính mình xây dựng kiến tạo một xương để tinh luyện ra dược phẩm, những dược phẩm cao siêu gì đó tạm thời chưa thể tạo ra được nhưng ngay bây giờ Bách Hoa thành có thể trồng một ít cây bông, làm một chút băng gạc đơn giản....

Triệu Như thuộc phái hành động, vừa nghĩ đến sẽ lập tức bắt tay vào làm, nàng mở một cuộc họp ngắn với tổ chữa bệnh ở nơi này, giao việc ở đây cho Lưu Toa Toa, sau đó trang bị cho Lưu Toa Toa một số tài liệu về hộ lý cần thiết.

Nàng và Lương Tử Ngộ thì trở lại Bách Hoa thành, tổ chức dị năng giả hệ mộc, gieo trồng cây bông cùng với thảo dược, đồng thời mua sách vở tài liệu y học từ những người lữ hành.

An bài như vậy bởi vì tình huống ở bên này của An Nhiên tương đối phức tạp hơn, động bất động là long trời lở đất, mạng người dễ dàng bị chôn vùi, cho nên người gặp nạn sẽ có sự nguy hiểm về sinh mệnh mà ở Bách Hoa thành thì hoàn cảnh tương đối an ổn hơn, cho nên để Lưu Toa Toa ở lại bên người An Nhiên sẽ có công dụng lớn hơn.

An Nhiên lắc đầu cười nhìn Triệu Như hưng phấn lôi kéo Lương Tử Ngộ trở về Bách Hoa thành, vẻ mặt nàng bất đắc dĩ, rồi nhìn dị năng giả hệ thổ bắt đầu phân công nhân thủ đi chuyển đổi thổ địa bị thạch hóa về bùn đất, sau đó An Nhiên nghiêng đầu nhìn thấy Trần Triều Cung với bộ mặt nghiêm túc suy nghĩ sâu xa nhìn lên không trung ở phía Nam.

Sau lưng hắn có vài tên thuộc hạ không biết tới từ lúc nào, có khả năng bọn họ nghe được tin tức Trần Triều Cung bị đưa tới chỗ này cho nên cũng đi theo tới.

Trần Triều Cung sau khi tự hỏi thì quay đầu lại nói vài câu với đám thuộc hạ, mấy người kia liền lái xe đi về phía Nam, lúc này hắn mới nhìn về phía An Nhiên, cười cười với nàng, giải thích:

"Ta để bọn họ đi tìm Trần Kiều."

An Nhiên gật gật đầu, không nói chuyện, cũng không đặt lực chú ý ở trên người Trần Triều Cung nữa.

"An Nhiên, An Nhiên, ngươi nhanh tới đây nhìn xem a."

Dưới ánh mặt trời, ở bụi hoa bên kia, chỗ khu vực của nhóm chuyên gia nghiên cứu, có người đứng trước một tấm màn che kêu tên An Nhiên, giọng nói gấp gáp, bên trong có một cỗ cảm giác như đang rất hưng phấn.

Lập tức An Nhiên chạy tới, xuyên qua một đám hoa lớn, tới gần khu vực nghiên cứu của nhóm chuyên gia, nàng xốc lên tấm màn che, thấy bên trong đứng một vòng người, họ vây quanh một chiếc bàn gỗ rất lớn, thấy An Nhiên đi vào, người ở bên cạnh bàn tự động tách ra làm cho tầm mắt của An Nhiên nhìn chuẩn xác thứ ở trên mặt bàn.

Trên mặt bàn đặt con tang thi hệ thổ hôm qua bọn họ giết được, bụng của nó đã sớm bị Chiến Luyện đâm thành bùn nát, làn da màu xanh lam còn tản ra thứ ánh sáng lấp lánh lộng lẫy.

An Nhiên nghiêng đầu hỏi vị chuyên gia gọi nàng tới:

"Ngươi muốn ta nhìn cái gì? Nhìn đại JJ của tang thi hệ thổ hay sao?"

"Văn minh a, văn minh chút a."

Có người cúi đầu chỉ chỉ ngón tay lên mặt bàn:

"Nhìn đây."

-------------------------------------

809. Đóa hoa màu hồng nhạt

Tiếng nói vừa dứt thì có người đi tới đeo găng tay lật qua lật lại con tang thi hệ thổ nằm trên bàn gỗ kia, An Nhiên tập trung nhìn vào, thấy có nấm mọc trên mặt bàn gỗ, loại nấm màu tro xám, sinh trưởng ngay trên mặt bàn thành hình một người.

"Đây là do chúng ta phát hiện được."

Bọn họ lật ngửa thi thể của con tang thi hệ thổ kia ra, chỉ vào chỗ bụng của nó, nhìn kỹ, nơi đó đã sinh trưởng ra một đám cỏ nho nhỏ, có người giải thích:

"Hôm qua chúng ta nghiên cứu rất lâu, có người rải lên trên người nó một ít hạt cỏ, sáng sớm nay phát hiện những hạt cỏ kia đã nảy mầm."

"Oa.." An Nhiên hoảng sợ, nhìn đôi tay của mình.

"Ta cũng không giục sinh nó."

"Đúng vậy, nhưng đất đai phì nhiêu là điều kiện cho toàn bộ thực vật sinh trưởng tốt."

"An Nhiên, chúng ta có thể tập trung mấy thi thể của đám tang thi hệ thổ, đặt trên một mảnh đất trống, sau đó làm thực nghiệm, có phải sau một đoạn thời gian, phiến thổ nhưỡng được hấp thu thi thể của tang thi hệ thổ sẽ trở nên thập phần phì nhiêu hay không."

"Được, tốt, tốt thôi."

An Nhiên đồng ý, thổ địa mà phì nhiêu thì có thể làm thực vật bình thường không cần tiếp nhận dị năng cũng có thể trưởng thành một cách nhanh chóng, An Nhiên sẽ rất vui khi nhìn thấy điều đó.

Tin tức truyền ra, mọi người đều có vẻ hưng phấn đem toàn bộ thi thể của những con tang thi hệ thổ hôm qua vừa giết chết đào ra, tập trung lại, tìm một khoảng đất trống đặt chúng ở đó.

Ý của đám chuyên gia là muốn làm cho thi thể kia sau khi hư thối sẽ hòa hợp với bùn đất sau đó sẽ trở thành một nơi lý tưởng cho thực vật bình thường, nhưng tựa hồ nhóm thực vật biến dị càng thích nơi đó, không bao lâu, những thi thể của đám tang thi hệ thổ còn bại lộ trên nền đất kia đã mọc đầy những đóa hoa biến dị.

Hơn nữa, đại đa số đều là những đóa hoa màu hồng nhạt.

An Nhiên không biết có liên hệ gì trong việc này, nhưng trong khắp những bụi hoa thì số lượng của những đóa hoa màu hồng nhạt rất thưa thớt, một khu vực rất lớn, mới có thể mọc được 1-2 đóa hoa như vậy, nhưng trên thi thể của đám tang thi hệ thổ thì chúng có thể mọc ra một mảnh lớn, đại khái, những đóa hoa màu hồng nhạt này rất khó sinh trưởng đi.

Sau khi đưa ra suy đoán như vậy, thì chẳng ai còn đi quản những bông hoa màu hồng nhạt nữa lực chú ý của bọn họ một lần nữa đặt trên kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu.

Rất nhanh, dưới sự nỗ lực của toàn bộ dị năng giả hệ thổ cùng với dị năng giả lực lượng, kho tài nguyên bị chôn sâu kia được đào ra một lần nữa, cũng may nó chỉ bị vùi vào trong lòng đất, không bị thạch hóa, mọi người lại một lần nữa mở ra cánh cửa đi vào, lúc này không còn chậm rì rì vận chuyển vật tư ra ngoài nữa.

Bởi vì không thể biết được nguy cơ sẽ tới vào lúc nào, thế giới không biết lúc nào sẽ lại điên đảo, cho nên có thể dọn dẹp bao nhiêu thì nhanh chóng dọn dẹp bấy nhiêu, không lại do dự nữa, tất cả thịt đông được vận chuyển về Bách Hoa thành, chia cho cư dân trong Bách Hoa thành mỗi người 2 kg, còn lại, bỏ vào kho lạnh cũng với kem.

Sau đó bọn họ còn đào được một đám quần áo tác chiến, quần áo ngụy trang mới tinh, số lượng rất lớn, chất lượng rất tốt, có thể chắn mưa ngăn gió.

Khi đám quần áo kia được đào ra, Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm và Vân Đào giữ lấy vài bộ, An Nhiên cũng đổi một bộ, bọn người Bàn Tử thấy An Nhiên cũng thay đồ tác chiến thì một đám người, cũng đuổi theo trào lưu, tất cả đều mặc loại quần áo ngụy trang này, chân cũng xỏ vào đôi giày quân dụng.

Ngay cả Oa Oa cũng đội một chiếc mũ Beret, cổ đeo ống nhòm chạy tới chạy lui rất có khí thế.

--------------------------------

810. Phá lệ trâu bò đi

Chỗ quần áo còn lại thì được căn cứ Thời Đại vừa nghe tin mua tất cả đi rồi, ngay từ đầu An Nhiên còn không hiểu được, vì sao căn cứ Thời Đại phải dùng nhiều quần áo quân dụng như vậy, rốt cuộc loại quần áo này với thời tiết nóng nực như vậy, mặc vào người sẽ rất là khó chịu, cả người giống như bị bọc thảm lông, cực kỳ oi bức.

Nếu người ở căn cứ Thời Đại thiếu quần áo mặc thì đám người bọn họ lợi hại như vậy có thể trực tiếp đi nội thành lấy là được.

Sau đó An Nhiên nghe người khác nói về chuyện này mới biết, người ở căn cứ Thời Đại kia, tiêu hao quần áo rất nhanh, bởi vì đám người bọn họ cơ hồ không làm bất luận chuyện gì khác ngoài đi giết động vật biến dị cùng với nuôi dưỡng số động vật biến dị dùng để ăn thịt.

Cho nên những người này mỗi lần đối đầu với đám động vật biến dị thì quần áo lại bị tổn hại một lần, cái loại quần áo dày dặn chịu được lăn lộn này bọn họ thích nhất a.

Tiếp theo, vở kịch lớn được mở ra rồi, bọn Chiến Luyện bắt đầu đào được các loại súng ống đạn dược ở bên trong kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu, họ còn đẩy ra đạn pháo liên hoàn, cuối cùng, dưới khuôn mặt đầy bất đắc dĩ của Trần Triều Cung, mấy người Chiến Luyện đẩy ra vài quả tên lửa đạn đạo, được Vân Đào cẩn thận mang từ hố sâu vận chuyển về Bách Hoa thành.

Bàn Tử đứng ở bên cạnh Trần Triều Cung, cười ha ha, vỗ vỗ bả vai của hắn nói:

"Thấy không? Có thấy không? Căn cứ Kim Môn các ngươi còn dám phái máy bay tới ném bom chúng ta, thì chúng ta liền phóng vài quả tên lửa đạn đạo bay qua, các ngươi xác định mọi người cùng đồng quy vu tận chứ? Ấy, không đúng, chúng ta có ít người như vậy, các ngươi lại có nhiều người như kia, vậy cùng đồng quy vu tận thì chúng ta cũng coi như là thắng lợi a."

Trên mặt Trần Triều Cung vẫn treo lên nụ cười bất đắc dĩ xen lẫn với tràn ngập khổ ý, hắn sớm đoán ra được sẽ có kết quả như thế này, khi hắn nghe nói An Nhiên cùng Chiến Luyện tìm được kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu, hắn vẫn luôn yên tĩnh xem kỳ biến.

Đương nhiên hắn không hy vọng Bách Hoa thành có thể tìm được vũ khí nóng để dựa vào, nhưng kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu kia, bên trong nó cất chứa phần lớn đều là vũ khí nóng tinh tiến nhất, những vật dụng hàng ngày và chỗ xăng dầu kia đều là thứ nhỏ bé, thứ mà căn cứ Kim Môn muốn có nhất chính là vũ khí nóng ở bên trong.

Tuy rằng ở mạt thế này, vũ khí nóng dùng một kiện thì thiếu đi một kiện, có lẽ sau này nó sẽ không mang lại được đả kích gì cho cái thế giới kỳ quái này, nhưng ít ra, hiện tại nó có thể rất hữu dụng khi dùng để kinh sợ chính bản thân nhân loại.

Quả thực giống như lời Bàn Tử nói, từ nay về sau, căn cứ Kim Môn muốn động vào Bách Hoa thành cần phải suy xét cẩn thận, sợ rằng Bách Hoa thành sẽ đồng quy vu tận, đến lúc đó người chết ở căn cứ Kim Môn sẽ nhiều hơn rất nhiều so với Bách Hoa thành a.

Vì thế có súng ống đạn dược, Bách Hoa thành lập tức trở nên phá lệ trâu bò a, mỗi người đi đường đều đỉnh sống lưng thẳng tắp, sợ người nơi khác tới không biết hiện giờ lưng cùng với thắt lưng của Bách Hoa thành cứng tới như thế nào, khi buôn bán với người khác đều mang tư thái ngươi thích mua thì mua không mua thì cút.

Tuy rằng súng ống đạn dược hay tên lửa không thể trang bị cho người bình thường mỗi người một cái nhưng hiện giờ có thể nói, sẽ không có người dám tới nơi này để nháo sự nữa.

Thời điểm Bàn Tử thể hiện các loại đắc ý dào dạt trước mặt Trần Triều Cung thì người được phái đi tìm Trần Kiều ở phía Nam đã trở lại.

Bọn họ cũng không mang về được gì nhiều, chỉ mang về được một chiếc lắc tay của Trần Kiều, giao cho Trần Triều Cung.

Bóng đêm mỹ lệ dần dần lan tới, Trần Triều Cung ngồi trên ghế dã ngoại, phía sau lưng hắn là mấy người thuộc hạ, mọi người đều im lặng không lên tiếng.

Hắn cúi đầu, trong tay cầm chiếc lắc tay của Trần Kiều, hắn cúi mặt nhìn, biểu tình trong mắt là một mạt sầu bi.

----------------------------------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện