Mọi người chỉ có thể nấu chút mì nóng để ăn, sau đó tốp năm tốp ba hoặc là đi tìm vật tư trong này,
hoặc là tụ họp bên nhau tâm sự.
Trong cửa hàng mẹ và bé ở tầng 2, thường thường truyền ra âm thanh ầm ĩ của Oa Oa không chịu phối
hợp, đã hơn nửa đêm rồi tiểu oa nhi còn không chịu đi ngủ, một hai phải nháo lên.
Bên ngoài cửa hàng mẹ và bé, Vương Uy đang ngồi trong một tiệm trà sữa, nhìn Từ Lệ Nhi đứng ở bên
trong quầy hàng, lục soát ra một túi bột trà sữa, vì thế hắn nhàn nhã ngồi trên ghế, chờ Từ Lệ Nhi
pha trà cho hắn uống.
Ba người dị năng giả lực lượng trong đội của Lương Tử Ngộ nghe thấy thanh âm khóc
sướt mướt của Oa Oa vang lên thì ánh mắt họ nhìn nhau trao đổi ngầm gì đó, một người trong đó nói
với Vương Uy:
"Đội trưởng, kế tiếp các ngươi có tính toán gì không?"
"Ta nghe ý tứ của Lạc đội trưởng tiếp theo bọn họ không tính tiến vào Tương thành.
"
"Đúng vậy, nghe nói bên trong Tương thành rất an toàn.
"
Ba người này bắt đầu mồm năm miệng mười thảo luận, lại có người nói với Vương Uy:
"Vương đội trưởng, ngươi đã từng nói Tương thành rất an toàn, không phải sao? Hay chúng ta tiến vào
bên trong Tương thành đi, còn hơn bỏ công phu ở chỗ này diệt chuột nha.
"
Nguyên bản Vương Uy toàn tâm toàn ý ngồi chờ uống trà sữa, nghe xong ba người này nói, ngáp một
cái, không thấy hứng thú gì nói:
"Lạc đội trưởng nói rằng bởi vì bên trong Tương thành quá an toàn quá kỳ dị, cho nên mới không tính
đi vào.
"
"Ha ha ha, đây là lý do hay sao?"
Từ Lệ Nhi đang pha trà sữa, vừa tìm được một cái ly dùng một lần khá đẹp đem trà sữa rót vào cái
ly, đứng ở bên quầy nhìn Vương Uy ý bảo, hắn tự mình lại đây lấy trà sữa uống, lại bĩu môi nói:
"Ta đã sớm nói với ngươi, cái đội ngũ này không được á, có đàn bà lại có trẻ em, ngươi lại không
nghe ta, muốn ở cùng cái đội ngũ như vậy, trước kia chúng ta không phải rất tốt hay sao, muốn đi
đâu thì đi, hiện tại làm gì cũng phải nghe người khác, cực kỳ không thú vị.
"
Tính cách của Từ Lệ Nhi rất yêu thích tự do, ban ngày