Triệu Như bị động tĩnh như vậy làm năng lượng bị xao động một chút, vũng nước kia dần dần ngưng tụ
thành một hình người trong suốt, vài tên dị năng giả lực lượng vội vàng chảy xuống lầu, trong đó
bao gồm cả Từ Lệ Nhi vị dị năng giả hệ thủy kia.
"Từ Lệ Nhi, ngươi đừng chạy, lại đây hỗ trợ!"
Mắt thấy con tang thi kia có thể hoạt động được, Triệu Như gấp tới độ hô to một tiếng, dị năng hệ
thủy trong thân thể nàng đã gần tiêu hao quá mức, xương cốt bắt đầu đau đớn, nàng lại nắm một vốc
tinh hach trong thùng lên, cả giận nói:
"Giúp ta dịch con tang thi này xuống!"
Từ Lệ Nhi quay đầu lại từ trong đám người, đôi môi còn bấm khuyên, tô màu son đỏ đậm kia cong lên
cười trào phúng đối với Triệu Như, coi nàng là con ngốc a, tính huống nguy hiểm như vậy, còn đi hỗ
trợ? Triệu Như này quả nhiên là một đám với An Nhiên, chỉ số thông minh đều hữu hạn!
Sẽ không có người tại loại thời điểm như thế này, phân tích vì sao con tang thi hệ thủy sẽ đứng bất
động trước mặt Triệu Như, có lẽ mơ hồ quan hệ gì đó với dị năng hay năng lượng đi, nhưng khi đối
mặt với nguy cơ sinh tồn, ai còn sẽ đi lên để hỗ trợ? Lại là người không cần cứu a.
Đương nhiên có thể tranh thủ được một chút không gian sinh tồn xong thì nên chạy trốn nha, đây là
nhân chi thường tinh a.
Từ Lệ Nhi đi theo mọi người chạy xuống cầu thang, kêu lên với Vương Uy ở ngoài cổng lớn:
"A Uy, đi mau, ngươi có đi hay không? Ngươi không đi thì ta đi!" Vương Uy thực sự yêu nàng, về điểm
này Từ Lệ Nhi vô cùng tự tin.
Chỉ thấy ngoài cổng lớn, Vương Uy đang cùng Vân Đào và Lương Tử Ngộ chiến đấu hăng hái đầy nhiệt
huyết với đám tang thi, đột nhiên thân hình cứng cong, quay đầu nhìn Từ Lệ Nhi, hắn do dự một chút,
mới quay đầu nhìn về phía Vân Đào, nói lời xin lỗi:
"Ta phải đi rồi, bạn gái ta chạy theo đám đàn ông kia, ta có chút không yên tâm.
"
"Bảo trọng!"
Vân Đào gật đầu, không có ý khuyên bảo, ai có chí nấy, Vương Uy