An Nhiên phát ra một mệnh lệnh, đột nhiên một con Cầu Gai Béo dũng cảm không sợ hãi lăn lên thân
mình con đại xà, trực tiếp đứng trên đầu rắn, trong lòng An Nhiên nảy sinh ác độc điên cuồng gào
thét.
"Chọc xuốn đi!"
Sau đó nàng vét hết đống tinh hạch hệ kim trong thùng, không có cái tâm tư đi quản đau hay
không đau nữa, tất cả đều hấp thu vào trong cơ thể rồi phóng ra dị năng.
Dưới ánh trăng bàng bạc phiêu đãng, trên chiếc đầu hình tam giác khổng lồ của con đại xà, một con
Cầu Gai Béo dựng thẳng toàn bộ gai nhọn phiếm hoàng kim trên cơ thể, ở bến xe nơi xa, một tiếng
"phanh" nổ mạnh rung trời, một đám mây lửa hình cây nấm đỏ rực dâng lên, đồng thời Cầu Gai Beo lăn
xuống, chọc thủng một bên mắt của con đại xả, thân hình cầu béo dính ở con mắt to không nhúc nhích
đang điên cuồng hấp thu huyết nhục của đại xà!
Vân Đào thấy vậy, hét lớn một tiếng:
"Cơ hội tốt!"
Liền vọt lên, bám vào thân rắn, cưỡi lên mình nó, ôm hai cái sừng trên đầu, hung hăng ôm chặt, mà
Lương Tử Ngộ cũng cơ linh, không cần Vân Đào chỉ bảo, trực tiếp ôm lấy đuôi rắn, hai người hợp lực,
kéo thẳng con đại xà này ra.
Tất nhiên con đại xà này không cam lòng mình bị hai cái dị năng giả lực lượng bẻ gãy thân thể, tuy
rằng trên mắt nó còn cắm một con cầu gai nhưng làm sao nó cứ như vậy nhận thua được, vì thế nó vặn
vẹo thân mình, muốn đem Vân Đào và Lương Tử Ngộ đang đè ép thân thể nó hất văng ra.
Này lại là một cơ hội tốt!
An Nhiên ở trên tầng 2 đang cố chống lên thân thể vô cùng đau nhức, nhịn không được mà vỗ tay trầm
trồ khen ngợi, bụng của rắn biến dị là nơi mềm mại nhất trên toàn bộ thân thể, con rắn này đã lộ
bụng thì lúc này không công kích nó thì để khi nào a?
Vô số con Cầu Gai Béo nhảy lên bụng của con đại xà này, chọc nó đâm nó trát nó, chọc nó tới chết!
Bụng đại xà thụ địch vì vậy nó lại lật thân thể xuống, lúc này Lương Tử Ngộ và Vân Đào bị thân hình
to lớn của nó ép đến muốn hộc máu, con rắn lớn này vừa lật lại hai người thoát khỏi bị đè
ép vì