Bởi vì Tiểu Bạc Hà vừa mới tỉnh ngủ, liền lấy một viên tinh hạch từ hoa cầu cho An Nhiên.
Nhưng An Nhiên quan sát Tiểu Bạc Hà, nàng cảm thấy đứa nhỏ lấy tinh hạch từ đám chuột đã chết hay
từ trong cơ thể tang thi đã bị tiêu diệt, thì không có mỏi mệt như vậy, có phải việc lấy tinh hạch
từ cơ thể sống sẽ làm tinh thần Tiểu Bạc hà càng mỏi mệt hơn hay không?
Cho nên trừ bỏ việc ngủ ra, còn có biện pháp nào khác để có thể làm tinh thần Tiểu Bạc hà khôi phục
nhanh một chút hay không?
An Nhiên không biết, chỉ có thể để cho Tiểu Bạc Hà trở về đi ngủ, nàng đi xa một chút, trồng viên
tinh hạch mới này xuống đất.
Vân Đào cùng với Lương Tử Ngộ ở phía trước, đang hợp lực rút củ cải, Phủ Tử ở một bên thấy thế cũng
lập tức chạy đến hỗ trợ, hắn cũng là dị năng giả lực lượng, thân thủ của hắn ngang bằng với Vân
Đào.
Dưới sự hỗ trợ của hắn, ba người rất nhanh có thể rút lên một cái hoa cầu to lớn.
"Cho ngươi.
" Phủ Tử ném về phía Vân Đào một đôi găng tay, cười cười, giải thích.
"Đây là găng tay phòng cháy.
"
Đương nhiên Vân Đào biết thứ Phủ Tử ném lại đây là đôi găng tay phòng cháy, chống lửa, chống điện,
chịu nhiệt, ngày thường những người lính cứu hỏa sẽ dùng loại trang bị này để dập lửa cứu người,
nhưng Phủ Tử lấy nó từ đâu?
Nhận thấy ánh mắt nghi hoặc của Vân Đào, Phủ Tử chỉ chỉ phía sau mình, đó là một trung đội phòng
cháy chữa cháy, từ chỗ hắn đứng nhìn còn có thể nhìn thấy bên trong đỗ hai chiếc xe cứu hỏa.
"Đêm qua chúng ta bị các ngươi nhốt ở ngoài, ta cùng với Bác Huân liền đi dọn dẹp cái trung đội
phòng cháy chữa cháy này.
"
"Ý kiến hay.
"
Ánh mắt Vân Đào sáng lên, nói với Lương Tử Ngộ ở bên người.
"Chốc lát nữa chúng ta cũng đi tìm
trang bị.
"
Hắn đeo tốt bao tay, nện một quyền xuống đánh nát cái hoa cầu kia, tìm kiếm tinh hạch bên trong,
đợi đến khi hắn móc ra được một viên tinh hạch, Vân Đào liền mang Lương Tử Ngộ theo sau Phủ Từ đi
vào trung đội kia.
Lúc đi ngang qua cửa hàng áo cưới, Vân Đào giơ tay, vứt cho An Nhiên viên tinh hạch màu xanh lục
bảo mà