"Thủ trưởng làm sao vậy?" "Thủ trưởng ở đâu?"
Ba người Lạc Phi Phàm, Trương Bác Huân cùng Phủ Tử trăm miệng một lời, sắc mắt trắng bệch.
Nghe Đường Ti Lạc vừa khóc vừa chỉ vào tòa nhà phía trước nói:
"Mấy ngày trước, chúng ta lại vọt ra ngoài một hồi, nhưng vẫn bị buộc trở lại, chính là lúc đó, ba
ba bị thương, sau đó thân thể suy sụp, vẫn luôn phát sốt.
"
Mấy người Lạc Phi Phàm liền vội vội vàng vàng chạy về phía tòa nhà mà Đường Ti Lạc chỉ, Đường Ti
Lạc khóc sướt mướt cũng chạy theo sau.
Mấy người An Nhiên cùng Chiến Luyện đứng ở cổng lớn, đã không còn ai tiếp đón, nên tự tìm chỗ ngồi
xuống, đem xe SUV chống đạn và xe tải lái đi vào, mấy người bọn họ bắt đầu quan sát hoàn cảnh trong
tiểu khu này.
Cây cối tất cả đã chết héo, toàn bộ kiến trúc đã biến thành đá cục, xi măng, cùng với bờ cát, căn
bản không thích hợp để thực vật sinh trưởng, vài tòa nhà có mấy cánh cửa sổ mở hé ra, một ít người
còn sống sót trốn tránh ở bên trong cửa sổ nhìn bọn họ.
Cũng có một ít quân nhân, đứng ở nơi tiêu điều không chút sinh cơ này phụ trách cảnh giới.
Cũng may đội ngũ của Đường Kiến Quân trước khi tiến vào Tinh khu, trên đường đều cướp đoạt vật tư,
nếu không bị nhốt ở nơi này, nhiều người già phụ nữ trẻ em như vậy, làm sao có thể kiên trì sống
sót lâu như thế?
Bất quá cũng vì vậy có thể nhìn ra được, tác dụng của Lôi Giang dị năng giả hệ thổ kia cũng rất
lớn, nếu không phải Lôi Giang thay đổi thành phần thổ nhưỡng, đám người người Đường Kiến Quân này
một người đều không thể sống tới hôm nay.
Cho nên người như Lôi Giang này chỉ cần không quá phận, kỳ thật cũng rất hữu dụng, nhưng muốn hắn
không quá phận ư, có khả năng đó hay sao?
An Nhiên kéo ra chiếc xe lắc, đem Oa Oa đặt trong xe lắc, ngoài cửa, An Nhiên gieo một cây mây, bộ
rễ của nó không vào được tiểu khu, cây mây màu xanh lục loanh quanh lòng vòng, bò lên trên cánh cửa
cổng từ cánh cửa bò vào.
Có người còn sống sót từ sau cửa sổ kinh hô lên, binh lính phụ trách cảnh giới mang theo súng đạn
chạy nhanh tới, Chiến Luyện duỗi tay, ngăn hành
động muốn tiêu diệt cây mây của bọn họ, cũng