Lôi Giang lại cười lạnh một tiếng, nói với Chu Tường: "Nàng sao? Thôi bỏ đi.
"
Nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, nếu bọn họ thừa dịp Chiến Luyện đi ra ngoài giết đóa
Nhục hoa kia mà bắt trói An Nhiên đi, chờ Chiến Luyện trở về, lại đuổi theo một đường, Lôi Giang
lười chọc chuyện này.
Còn nữa, có thể nhẹ nhàng bắt được An Nhiên hay không rồi lại nói tiếp.
Hắn là người thông minh,
tuy rằng Chu Tường có chút kỳ quái, nhưng cũng không hỏi nhiều nữa, quay đầu đi triệu tập những thủ
hạ của hắn giấu trong quân đội.
Bởi vì có quan hệ với Đường Ti Lạc, khi Lôi Giang quay lại thôn Thiết Ti hắn mang theo những thủ hạ
còn sót lại đi theo người Đường Ti Lạc.
Mọi người chạy một trốn một đường từ thôn Thiết Ti tới
Tương thành, người của Đường Kiến Quân tiêu hao rất lớn ở trong Tương thành thì người của hắn cũng
tiêu hao không ít, vì thế khi vào trong tiểu khu này, Lôi Giang khiến Đường Ti Lạc an bài người của
hắn mặc quân trang phân vào đội ngũ quân nhân của Đường Kiến Quân.
Hơn nữa Lôi Giang còn có năng khiếu thu phục nhân tâm, trên thực tế người Trương Bác
Huân điều động có một bộ phận lớn Lôi Giang cũng có thể điều động.
Đương nhiên, điều này chưa tính vào lực ảnh hưởng của Đường Ti Lạc.
Chu Tường đi tìm người, Lôi
Giang vội vàng trở về chỗ ở của Đường Ti Lạc, thấy Trương Bác Huân đang bị Đường Ti Lạc tức giận
đầy mình đẩy ra khỏi của, Lôi Giang trốn vào chỗ tối đợi một chút, chờ cho Trương Bác
Huân ủ rũ cụp đuôi rời đi hắn mới đi vào cửa.
"Lạc Lạc, ngươi lại nổi giận với Trương Bác Huân hay sao?"
Nhìn Đường Ti Lạc đang ngồi giận dỗi trên ghế sô pha, Lôi Giang thò lại gần, ôm lấy thân mình nàng
ta nói thập phần đau lòng.
Lạc Lạc?! Đường Ti Lạc nghe xưng hô vậy, lập tức nước mắt lại rơi, lúc ba ba nàng còn sống, cũng
gọi nàng như vậy.
Vì thế đối với sự thân cận của Lôi Giang không chút nào phản cảm, ngược lại còn không muốn xa rời.
"Được rồi, Lạc Lạc, đừng khóc, ta có chuyện này muốn nói với ngươi, ngươi đi thu thập
một chút đi, Lạc Phi Phàm nói ngươi mang lên toàn bộ
người có thể mang đi, đi lên cao tốc Kinh Tàng gặp hắn!" "Thật sự?"
Mắt thấy nước mắt lại chảy ra, Đường Ti Lạc nhanh tay xoa xoa nước mắt trên mặt, cười một