Biểu hiện nhất chính là khi Đường Kiến Quân vừa chết, vật tư của nhóm trói buộc bọn họ bị cắt, nói
rằng muốn phân phối lại một lần nữa, lúc ấy không có một người nào đứng ra nói có gì không đúng.
Sau Bàn ca muốn An Nhiên làm chủ, mọi người liền đi vây quanh phòng ở của An Nhiên, nếu không phải
An Nhiên lên tiếng, tìm Trương Bác Huân lý luận, những vật tư đó nhất định sẽ không chia cho bọn
họ.
Từ điểm này có thể nhìn ra được, An Nhiên đối với nhóm trói buộc bọn họ cũng có hảo cảm, tuy rằng
nàng không thích giao tiếp với bọn họ, nhưng có vẻ thân cận hơn so với bất luận kẻ nào, hơn nữa
nàng là người mà Đường Kiến Quân đích thân chỉ định quản lý, quan trọng nhất là Bàn ca phục nàng,
cũng có thể Bàn ca thích bị đánh đoán vậy, đoán vậy!
Cũng có thể nói Đường Kiến Quân đối với nhóm người trói buộc bọn họ rất tốt, thế đạo này, sợ không
tìm ra được người thứ hai như ông, ông là một người quân nhân tốt.
Nhưng tới tay Đường Ti Lạc, đại ngộ của nhóm người trói buộc bọn họ liền không tốt như trước,
tuy rằng Đường Ti Lạc là con gái của Đường Kiến Quân, nàng cũng vẫn luôn tận sức cho sự
nghiệp làm từ thiện nhưng nàng ta không chịu nổi việc ba ba nàng mất đi, sau lưng lại đẩy cho Lôi
Giang làm những chuyện này.
Nói cho cùng, Đường Ti Lạc này thật sự chưa bao giờ để tâm đến việc này, ban đầu là do Đường Kiến
Quân chỉ đạo, việc làm của nàng còn có kết cấu, ông để nàng phụ trách sự tình của nhóm người lão
nhược bệnh tàn dựng, kỳ thật vẫn luôn muốn cải thiện quan hệ giữa Đường Ti Lạc và nhóm người trói
buộc.
Nhưng mà, đầu óc nàng ta chỉ có một cây gân, coi như ba nàng phát thiện tâm, không chịu phân tích
nguyên nhân nhiều mặt của phương diện này, vì sao Đường Kiến Quân gì cũng không cần nàng ta đi làm
mà chỉ cần nàng quản việc này là được.
Đường Kiến Quân vừa đi, Đường Ti Lạc mất đi người tâm phúc, nàng ta cần phải có một người đàn
ông làm chỗ dựa cho nàng, bản thân nàng ta khuynh hướng Lạc Phi Phàm nhưng Lạc Phi
Phàm vô tâm, Trương Bác Huân muốn là chỗ dựa cho nàng nhưng nàng ta không cho, sau đó bị Lôi
Giang nhặt đi thành người tâm phúc của nàng ta a.
Lôi Giang đã sớm muốn ném đi 500 người trói buộc này, nhìn đến bọn họ đã phiền lòng, bên trong toàn
là thứ dưa vẹo táo