Cuối cùng, lui yêu cầu, lui đến không thể lui được nữa thì ánh mắt Từ Lệ Nhi đặt lên người Bàn Tử.
Đừng nhìn Bàn Tử kia lớn lên xấu, không có lực công kích gì, căn cứ vào khoảng thời gian này Từ Lệ
Nhi thâm nhập vào nhóm người trói buộc hỏi thăm ra, trong đoàn đội khoảng 500 người trói buộc này,
thế lực cửa Bàn Tử là lớn nhất, cơ hồ nói một không hai.
Tuy rằng nhóm người này không có lực công kích gì, nhưng mà, nghe nói trong tay Bàn Tử này nắm rất
nhiều dị năng giả hệ mộc cùng hệ thủy, từ điều kiện tự thân Từ Lệ Nhi tổng hợp suy xét ra thì nàng
là một dị năng giả hệ thủy, hơn nữa lại là một người phụ nữ xinh đẹp, muốn trở thành người đàn bà
của Bàn Tử thì rất dễ dàng a.
Bên ánh lửa trại hừng hực thiêu đốt, Bàn Tử kia lắc lư xoắn đến xoắn đi một thân thị mỡ, quay người
lại, nhìn đến Từ Lê Nhi đang lắc mông, vừa múa vừa hát đi lại đây, trên mặt Bàn Tử cười hì hì, cũng
đi theo Từ Lệ Nhi xoay quanh!.
Lại xem tình hình bên Lôi Giang, hắn mang theo Đường Ti Lạc, lái hết xe tải chở vật tư, một đường
vội vàng chạy về phía trước, lúc này đã ra khỏi Tương thành, hắn không chờ Chu Tường, hắn
biết, một khi Chu Tường không đuổi kịp đội ngũ, thì gã có khả năng không tới được.
Cái này cũng không sao cả, dù sao Chu Tường chỉ làm một số công tác cuối cùng kết thúc mà thôi,
người nên mang đi hay vật tư nên mang đi đã bị Lôi Giang dọn dẹp hết rồi.
Trong chiếc xe lay động, hắn nhìn thoáng qua người quân nhân đang lái xe bên cạnh, nga không, hiện
tại phải gọi là thuộc hạ của hắn, sau đó quay đầu lại, nhìn về phía Đường Ti Lạc đang ngồi ngủ ở
ghế sau, trong mắt hắn hiện lên một lạt chí tại tất đắc.
Trong phút chốc, Đường Ti Lạc mở ra đôi mắt nhập nhèm, nhìn thoáng qua sắc trời sắp bình mình, nàng
đã không phân rõ được ngồi trên xe mấy ngày rồi, vì thế dùng giọng nói nghẹn ngào hỏi:
"Đến cao tốc Kinh Tàng rồi sao?"
Lôi Giang đưa cho Đường Ti Lạc một chén nước, ôn nhu nói:
"Còn chưa tới, uống chút nước đi, chúng ta đã đi mấy ngày đường rồi, đến phía trước nghỉ ngơi một
chút.
"
Đường Ti Lạc gật gật đầu, tiếp nhận