"Ta nói này Triệu Như, nếu không ngươi thử một chút, hấp thu tinh hạch của tang thi hệ thủy đi, xem
có thể làm ra một con tang thi hệ thủy chịu sự khống chế của ngươi hay không?"
An Nhiên trêu ghẹo, chỉ huy cây mây biến dị bò vào lễ đường, chung quanh xe chống đạn của nàng, cây
mây sinh trưởng rất tốt, giống như đang ở trong một mảnh rừng nguyên thủy rậm rạp, mưa to tầm tã
đánh vào lá cây của dây mây, phát ra những tiếng vỡ vụn tinh mịn, cây mây màu xanh cứ như vậy "kẽo
kẹt kẽo kẹt" bò đầy tường.
Thoáng chốc sau, trên thân thể con tang thi bị Triệu Như khống chế bất động bò đầy
cây mây xanh lục, những cây mây vờn quanh nó, như phát điên hấp thu thủy phân trong cơ
thể nó.
Cứ như vậy khoảng vài phút, cây mây biến dị hút khô một con tang thi hệ thủy, rất nhanh, trong xe
Tiểu Bạc Hà đưa cho An Nhiên một viên tinh hạch hệ thủy.
Viên tinh hạch kia vừa chạm vào đã tan ra, hứng nó trong lòng bàn tay giống như một
giọt sương, lay động tay có thể thấy lúc ẩn lúc hiện.
An Nhiên đưa viên tinh hạch hệ thủy đang nâng trong tay cho Triệu Như: "Thêm một viên, ngươi có hấp
thu không?"
Triệu Như nghĩ nghĩ, duỗi tay đến lòng bàn tay An Nhiên, rốt cuộc hấp thu viên tinh hạch kia.
Nhưng lại không có chút thần kỳ nào phát sinh ra như trong tưởng tượng, nàng nhắm hai mắt lại, hơi
chau mày, chờ đợi dị biến nào đó phát sinh trong thân thể.
"Có cảm giác gì không?" Chờ đợi sự thần kỳ phát sinh còn có An Nhiên.
Triệu Như lắc đầu, nàng nói:
"Không có gì đặc biệt, chỉ cảm thấy mình có thể đồng thời khống chế được hai con tang thi hệ thủy.
"
"Ta thử xem.
"
Nghe Triệu Như nói vậy, An Nhiên đem viên tinh hạch hệ thủy đầu tiên mà lúc trước Triệu Như thu
được ra, nàng đổ ra viên tinh hạch giống như giọt sương vào lòng bàn tay của mình, bắt đầu hấp thu
vào cơ thể.
Sau đó ho khan rất mãnh liệt.
"Làm sao vậy?"
Triệu Như ở bên người nàng tiến đến đỡ An Nhiên lên, Tiểu Bạc Hà ở ghế sau cũng gấp rút vội vàng
nhao lên.
An Nhiên lại xua xua tay, vừa ho khan vừa nói:
"Không có việc gì, không