"Khẳng định là giả vờ, vì tranh thủ sự đồng tình của mọi người.
"
"Từ Lệ Nhi, ngươi đừng giả vờ nữa, hôm nay ngươi không trốn được đâu.
" "Nàng đúng là giả vờ.
"
Nhưng người phụ nữ kia thấy kế tiếp không phát sinh ra sự kiện gì thần kỳ thì mồm năm miệng mười
bắt đầu mắng lên, trong đó có một người duỗi tay đẩy Từ Lệ Nhi một cái, rất nhẹ nhàng có thể đẩy
nàng ta ngã trên nền tuyết.
Từ Lệ Nhi bất động, mắt trợn tròn, cứ như vậy nằm trên nền tuyết, Vương
Uy đi tới nâng nàng lên, nàng ta bị nâng lên, hoàn toàn giống như đầu gỗ, nâng một chút thì động
một chút, thực quỷ dị.
An Nhiên nhấc chân lên xe, đi vào cửa, nhìn đến Tiểu Bạc Hà sắc mặt tái nhợt ngã vào lòng ngực của
Triệu Như, chỉ liếc mắt một cái An Nhiên cũng biết Tiểu Bạc Hà lấy thứ gì trong đầu Từ Lệ Nhi.
Đây là nguyên nhân căn bản làm Từ Lệ Nhi bị ngốc.
"Bạc Hà, ngươi có thể lấy óc người sống sao?"
An Nhiên ngồi xuống bên người Tiểu Bạc Hà, nhìn đứa nhỏ đang không ngừng phát run, liền đưa một
viên tinh hạch sơ cấp nhất đặt vào trong lòng bàn tay Tiểu Bạc Hà, đau lòng nói:
"Ngươi hận Từ Lệ Nhi này như vậy sao?"
Tiểu Bạc Hà mỏi mệt gật gật đầu, đôi mắt hơi hơi mở lớn, bộ dạng mệt nhọc quá độ,
đứa nhỏ dựa vào lòng ngực Triệu Như, chậm rãi hấp thu tinh hạch mà An Nhiên đưa qua.
Dị năng của nàng bất đồng với dị năng giả lực lượng cùng ngũ hành, dị năng giả lực
lượng không cần hấp thu tinh hạch, dị năng giả ngũ hành thì có tinh hạch là vạn sự đủ, nhưng dị
năng của Tiểu Bạc Hà chỉ có thể thông qua việc hấp thu tinh hạch mới khôi phục một chút
nhưng điều cần thiết là thông qua việc ngủ, nghỉ ngơi mới có thể hoàn toàn khôi phục trạng thái
bão hòa.
Cho nên Tiểu Bạc Hà không thể dùng được tinh hạch cao cấp bởi vì cho nàng càng nhiều, nàng càng
không hấp thu được, chỉ có thể dùng loại tinh hạch sơ cấp nhất, hấp thu xong trở về ngủ một giấc,
sau khi tỉnh ngủ sẽ hết thảy khôi phục bình thường.
"Nàng bôi nhọ tỷ tỷ.
"
Tiểu Bạc hà chỉ nói mấy chữ như vậy sau dựa vào Triệu Như ngủ rồi, trên đời này, Tiểu Bạc Hà hận
nhất là người gây bất lợi với An Nhiên, ghét