Dính
Mấy thứ này, bọn người Bàn tử cũng đã mở cuộc họp với Chiến Luyện, nhưng Vân Đào vì
chuyện của Trần Triều Phát nên đã lâu không quản lý những việc này, cho nên trước mắt hắn giống An
Nhiên, thuộc về nhân viên nhàn tản không quản việc.
Hai người liền ghé vào với nhau thảo luận về cái nhìn hướng đi của căn cứ Diệu Dương sau này.
Bất quá bị Đường Ti Lạc làm gián đoạn, cho nên đề tài này bị bỏ dở, câu chuyện chuyển dời lên người
Đường Ti Lạc.
An Nhiên hơi há mồm, muốn nói chuyện Đường Ti Lạc mang thai cho Vân Đào nhưng buột miệng thốt ra
hỏi:
"Ta nghe những người sống sót trong Đại phú hào nói, Đường Ti Lạc này sau bị Lôi Giang đưa cho Trần
Triều Phát phải không?"
Tính tính thời gian thì, đoạn thời gian trước khi giải cứu Đường Ti Lạc luôn ở bên Trần Triều Phát,
cho nên nàng suy nghĩ, đứa nhỏ trong bụng Đường Ti Lạc kia chẳng lẽ là của Trần Triều Phát?
Đương nhiên đây chỉ đoán thôi, không được chuẩn lắm.
Hiện tại Đường Ti Lạc còn lén gạt, nghe Lưu Toa Toa nói, nàng ta còn quỳ xuống cầu xin Bàn Tử đừng
nói ra ngoài, như vậy có vẻ nàng ta đã có tính toán, dù sao An Nhiên cũng không có khả năng có khúc
mắc gì đó với đứa nhỏ còn chưa sinh ra.
Vân Đào gật gật đầu:
"Nghe nói có chuyện như vậy, Trương Bác Huân đã biết.
" "A?"
An Nhiên có chút bát quái, nghiêng đầu nhìn Vân Đào, hỏi: "Vậy Trương Bác Huân có phản ứng như thế
nào?"
"Còn có thể phản ứng gì nữa?"
Vân Đào tức giận liếc An Nhiên một cái.
"Đây lại không phải phim bộ tình cảm cẩu huyết, Đường Ti Lạc, nhiều lắm cũng chỉ có thể được xem
như một kẻ ngu dốt mà thôi, vì vậy liền mặc kệ kẻ ngu dốt tự sinh tự diệt thôi, Trương Bác Huân hẳn
là nên bắt đầu cuộc sống mới.
"
Kỳ thật sâu trong nội tâm An Nhiên và Triệu Như, đều rất chờ mong Trương Bác Huân có
chút hành vi cẩu huyết gì đó, ví dụ như Đường Ti Lạc chủ động quay đầu, Trương Bác Huân nhão nhão
dính dính vừa muốn quay đầu, vừa không muốn quay đầu linh tinh gì đó.
Nói thật, nếu Trương Bác Huân lại muốn dính lấy Đường Ti Lạc, thì ai cũng không kỳ
quái.
Nhưng mà, hắn không có, cho tới nay, Trương Bác Huân cùng Đường Ti Lạc, tuy rằng cùng sinh sống
trong một phiến bầu trời, nhưng chưa