Thế cục hiện giờ ở căn cứ Diệu Dương là thế này, bên ngoài đại phú hào đã bị vây quanh bởi từng lớp
từng lớp da lông của những tiểu quái thú muốn đi
về phía Bắc, da của đám chuột biến dị rất nhiều, nhóm chuyên gia nghiên cứu cũng không dùng đến
nhiều như vậy, vì vậy trực tiếp đem số da kia làm củi nhóm lửa, giờ ngay cả củi gỗ cũng đã không
phải dùng tới, điều này có thể thấy được số lượng của đám chuột biến dị kia nhiều như thế nào.
Người ở căn cứ Diệu Dương giờ trừ bỏ nhìn tiểu quái thú ra thì vẫn chỉ có thể nhìn tiểu quái thú,
mỗi ngày chúng xuất hiện điều mới gì, chủng loại của tiểu quái thú hôm nay khác hôm qua như thế
nào, đều có thể làm mọi người thảo luận cả một ngày.
Cho nên đồng thời việc nhận được bức thư từ căn cứ Kim Môn cùng với xuất hiện chiếc xe đi vào phụ
cận của Đại phú hào khiến cho mọi người cảm thấy đặc biệt hiếm lạ.
Cũng may hôm nay nhóm tiểu quái thú ngừng nghỉ trong phút chốc, không có quá nhiều ở bên ngoài bức
tường kim loại, vì vậy chiếc xe mới có thể thuận lợi đi vào.
Hàn huyên với người trong chiếc xe kia hồi lâu, Bàn Tử cao hứng phấn chấn quay lại
giơ bức thư trong tay lên rồi giương cao giọng nói với An Nhiên:
"Tin tức tốt, tin tức tốt a Nữ thần, Trương Bác Huân phát hiện ra một khu Sinh thái ở phía đông,
chúng ta thừa dịp tuyết còn chưa hoàn toàn tan hết lái xe qua chỉ mất khoảng nửa giờ, vị trí địa lý
nơi nó phi thường thích hợp để định cư.
"
Căn cứ theo những nghiên cứu của Trương Bác Huân gửi về thì khu Sinh thái này nằm giữa hai tòa núi,
nhưng hai tòa núi lại nằm hơi chếch nhau, khu sinh thái này nằm ở đoạn đường hình chữ S.
Loại khu vực như vậy, đối với sự đột kích diện rộng của quái thú thì có ưu thế rất đặc biệt, chỉ
cần thiết trí một chút chướng ngại để quái thú không lên núi được ở một phía, mọi người định cư
trong khu sinh thái cũng chỉ cần đối phó với quái thú ở phía còn lại thôi.
Không giống như trong căn cứ Diệu Dương này, tọa ủng ở một mảnh bình nguyên, tuy rằng quái thú đi
từ phía Nam tới nhưng số lượng quá nhiều dễ dàng biến thành cục diện bị bọc đánh, chủ yếu là nó nằm
trên tuyến đường nhất định phải đi qua nếu muốn tới phía Bắc, trở thành tấm chắn thứ nhất ở phía
Nam cho căn cứ Kim Môn.
Bàn Tử chỉ cần nghĩ tới vậy liền không