Trong lúc Lưu Toa Toa đang nói chuyện với An Nhiên, ở phía dưới hồ, lãnh đạo Tiểu Chu thành đã đứng
dậy, nắm tay ngoài cười nhưng trong không cười với Bàn Tử, sau đó không thèm quay đầu lại, đi rồi.
Trên vọng tháp cách đó không xa, Chiến Luyện ngậm một cọng cỏ trong miệng, lười biếng dùng khuỷu
tay thọc một cái vào Lạc Phi Phàm.
"Đánh cuộc một ván đi, tối nay người của Tiểu Chu thành sẽ tới!"
Lạc Phi Phàm vứt một đồng tiền xu lên, đồng tiền kia rơi xuống mu bàn tay hắn, hắn che một chút,
cười cười với Chiến Luyện:
"Nếu là hình mặt người thì ngươi đi giết người, ta đi giết quái.
"
Sau đó hắn mở tay ra, hai người đàn ông dí sát vào xem đồng tiền xu nhỏ, không phải hình mặt người,
Chiền Luyện cười ha ha, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Lạc Phi Phàm rồi đi mất.
Giết người hay sát quái, đối với hai sát thủ chuyên nghiệp như bọn hắn mà nói, thì đều giống nhau,
bất quá sát quái không bị trói buộc bởi đạo đức, lúc giết người vẫn phải nghĩ đến luân thường đạo
lý a, mọi người chẳng qua bởi vì lập trường bất đồng, nói không chừng đổi lập trường thì những
người này cũng không đến nỗi tuyệt mệnh a.
Cho nên khi giết người, đối với sát thủ chuyên nghiệp là có chút áp lực.
Đến buổi tối, không khí
toàn bộ Bách Hoa thành đã dần dần không giống trước, phía ngoài cửa thành phía Bắc, nguyên bản là
từng hàng từng hàng dài người đến mua vật tư, giờ tựa hồ nghe tin tức, đã sôi nổi núp vào.
Người ta thường nói thất phu vô tội, hoài bích có tội, đại khái là nói về Bách Hoa
thành đi, vật tư phong phú như vậy, đồ ăn rau dưa lúa gạo trái cây phảng phất như mua không bao giờ
hết, đương nhiên sẽ khiến cho Tiểu Chu thành mơ ước rồi.
Đám trẻ nhỏ trong Bách Hoa thành đã sớm bị người lớn bắt đi xuống tầm hầm ngầm, thời điểm xây dựng
Bách Hoa thành bởi vì hấp thụ giáo huấn ở Hà Tây của căn cứ Diệu Dương cho nên mỗi nhà mỗi hộ đều
có đào một tầng hầm ngầm, có người còn ở luôn trong hầm ngầm.
An Nhiên đang thu quần áo trong sân nhà mình, nàng vội vội vàng vàng ôm quần áo đi vào, Oa Oa thì
vừa vặn chạy từ bên trong ra, Tiểu Bạc Hà ở phía sau không túm kịp Oa Oa, rất may đã bị An Nhiên
bắt được.
Oa Oa chỉ vào mặt