Đây là điều mà Chân Tuyết Cửu khó lý giải nhất, bất quá mạt thế đã hơn một năm, nhược thể nhỏ yếu
nhất của nhân loại đã sớm bị đào thải hết, có thể tồn tại ở mạt thế này là quần thể những người có
sức sống có sở trường riêng, đó cũng không phải điều hiếm lạ gì.
Nghe Chân Tuyết Cửu thảo luận với Bàn Tử, An Nhiên thập phần hứng thú, lúc này chen vào nói:
"Ngươi vì sao lại muốn đi nhiều nơi như vậy? Hiện tại hoàn cảnh bên ngoài rất không an toàn, vì sao
ngươi không tìm một căn cứ ngươi thấy an toàn mà hảo hảo sinh hoạt?"
Chân Tuyết Cửu hứng thú quay đầu lại nhìn An Nhiên và Triệu Như, hắn nói:
"Thế giới này quá rộng lớn, trên đời này thiếu gì những chuyện ly kỳ quái lại, ta còn chưa xem đủ,
đúng rồi, gần đây ta đang viết một quyển sách, tên là "Ký lục mạt thế", ta muốn có một ngày quyển
sách này sẽ trở thành một bộ sách vĩ đại, mà ta, sẽ là người thứ nhất ở mạt thế đem những việc kỳ
lạ viết xuống truyền lại cho con cháu.
"
"Nga ~~~"
An Nhiên có chút kinh ngạc cảm thán nhìn Chân Tuyết Cửu này, giữa người với người thật là không
giống nhau a, có người mệt mỏi bôn tẩu chỉ vì sống sót, có người lại đi từ nam tới bắc chỉ vì viết
một quyển sách?
Quả nhiên là quái nhân.
Sau đó Triệu Như chỉ vào hai người đàn ông ngồi bên cạnh Chân Tuyết Cửu, tò mỏ hỏi:
"Ngươi vì viết sách, cho nên mới đi tới nơi này, vậy hai người này thì sao?" "Hai vị này là bảo
tiêu do ta thuê.
"
Chân Tuyết Cửu giới thiệu hai người bên cạnh hắn.
"Không có biện pháp a, vũ lực của ta không được, cho nên phải thuê bảo tiêu mới dám đi khắp nơi a.
"
Trong hai người bảo tiêu kia, người vạm vỡ hơn không có phản ứng gì, chỉ uống rượu gạo mà Bàn Tử
đưa tới, một ngụm uống cạn, người còn lại thì hồn bay phách lạc dại ra một lát sau đó hắn hỏi An
Nhiên:
"Diễn đàn kia của các ngươi, lúc đăng ký cần chứng minh thân phận không?"
"Trước mắt không cần.
"
An Nhiên lắc đầu, nàng rất ít tham gia diễn đàn gì đó của Bách Hoa thành, đó