Đi tới gần phía Tây Nam An Nhiên gật gật đầu, cười nói:
"Nói không chừng thật là kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu trong truyền thuyết a.
"
"Không biết chừng là thật a.
"
Trong nội tâm Chiến Luyện tràn ngập hy vọng, lại nhìn tấm bản đồ phát hiện vài tọa độ được
viết bằng bút chỉ, tuy rằng không đầu không đuôi, nhưng trải qua sự nghiên cứu của hắn,
hắn phát hiện xuyên qua chất giấy, cùng chiều dài của ký hiệu mũi tên, chính là phạm vi
trên tấm bản đồ.
Không lớn không nhỏ, nếu thật là một cái kho tài nguyên mà nói, thì phạm vi của
nó sẽ rất lớn.
Phát hiện lớn tới trình độ khích lệ nhân tâm a, nếu tọa độ này là thật, thì nơi đó không có khả
năng không chuẩn bị các loại dược phẩm, đội người này của bọn họ cũng không cần lang thang không có
mục tiêu di chuyển trong thành thị cũ để tìm dược phẩm thuốc mem đi.
Mọi người mang tâm tình tiếp tục lái xe đi về phía trước, đi về phía tọa độ gần nhất.
Cũng giống như lúc trước mọi người suy đoán, ba ba Ngô Tư Miểu vì cái gì mà từ bỏ những thành thị
khác, từ khi vừa mới mạt thế đã tới thành thị Diệu Dương này, hơn nữa còn thành lập một cái căn cứ
Diệu Dương, chính là bởi vì kho vật tư được hắn xây dựng đều thành lập ở quanh mảnh
đất Diệu Dương này.
Trước khi chết, ông treo trong phòng của Ngô Tư Miểu ba tấm bản đồ cũ, tấm bản đồ trong tay Chiến
Luyện này, là bản với niên đại mới nhất, ở phía trên ước chừng có 5 cái tọa độ, cái tọa độ ở gần
căn cứ Diệu Dương nhất là ở phía Tây Nam.
Vì thế mười mấy người chuẩn bị tìm kiếm dược phẩm ở trong thành thị cũ, liền bay thẳng về phía Nam,
cơ hồ chạy ra khỏi mảnh rừng rậm, ở phía Nam của Hà Đông, tìm được một ngọn núi, đúng là trong phạm
vi tọa độ đánh dấu.
Lúc này, trăng đã lên đầu cành, mọi người đã đứng ở bên ngoài rìa rừng cây biến dị, nếu đi về
phía trước, chính là một mảnh đất trống, phía bên kia khoảng đất trống lại là một rừng
cây.
Ở mạt thế này, rừng cây không có nghĩ là một nơi an toàn, so sánh với một mảnh hoang mạc thì trong
rừng che dấu nhiều nguy cơ hơn.
Mọi