Toàn bộ Bách hoa thành này, căn cứ vào địa lý để xây dựng thì là một hình chữ S mập mạp, địa vực
gần cửa Bắc này, ở vào điểm cuối chữ S, với địa thế rất hẹp, được phong tỏa bởi một chiếc cửa sắt
kín mít cao ngất rất dày, ra khỏi chiếc cửa này chính là quốc lộ, dọc theo quốc lộ đi
về phía Bắc không tới 200 mét đó là lối vào của đường cao tốc.
Bên cạnh cửa Bắc này có một trạm gác với đèn đuốc sáng trưng, tuy rằng nơi này có lính gác nhưng
phần lớn đã bị điều tới cửa Nam, nhưng mơ hồ vẫn có mấy người lính đang đứng án binh bất động.
Áp lực từ cửa Nam so với cửa Bắc này lớn hơn, bởi vì động vật biến dị ở phía Nam tiến hóa nhanh hơn
so với phía Bắc, chúng sinh sản cũng nhanh hơn, cho nên việc phòng thủ ở cửa Nam nghiêm cẩn hơn so
với cửa Bắc này.
Đoàn người của Trần Triều Cung tới cửa Bắc khi mà những chiếc đèn đường đã tắt, có
một đóa hoa đỏ như máu lẻ loi đứng dưới cửa sắt này,
giống như một tướng sĩ, lẳng lặng chờ đám người Trần Triều Cung tới đây.
Dưới ánh sáng sớm mai,
bước chân vội vã của đám người đi trên con đường sỏi đá vang lên, họ căn bản không chú ý tới bông
hoa màu đỏ trên mặt đất kia, mặc dù nó như đột ngột hiện ra ở đó.
"Đứng lại, mấy người các ngươi đang làm gì?"
Trên vọng tháp có một người lính gác chỉ vào đoàn người kia, hắn nhận ra Trần Triều Cung, vì vậy hô
to:
"Trần Triều Cung, ngươi không thể đi ra ngoài!"
Lời nói vừa dứt, thì thuộc hạ của Trần Triều Cung đã giơ một khẩu súng giảm thanh lên, nhằm vào
người đàn ông vừa kêu kia bắn một phát.
Người đàn ông này kêu "Ai da" một tiếng, ngã vào trong vọng tháp, những người còn lại còn chưa phản
ứng kịp thì thuộc hạ của Trần Triều Cung đã tới rất gần trạm gác, bọn họ đang muốn thu hoạch mạng
người thì ở con đường đầy sỏi đá kia, bông hoa màu đỏ bắt đầu lay động trong làn gió nhẹ, nó đột
nhiên mở to cánh hoa đỏ mọng ra, lộ ra nhụy hoa giống như răng cưa ở bên trong, rồi nhào tới người
gần nó nhất.
"A~~~!!!"
Người đàn ông bị bông hoa màu đỏ kia cắn vào bả vai, hắn lập tức kêu to lên, duỗi tay túm lấy cành
hoa đang bám chặt trên vai, muốn kéo bông hoa xuống.
Nhưng lại túm được một tay đầy gai nhọn, lúc này đám người