Nhưng những người vây quanh cửa hàng thuốc này lại không thực sự tắt thở, họ ngồi trên ghế rên
hừ hừ, những người bệnh còn lại thì đứng bên cạnh, còn chút sức lực thì nhỏ giọng
nói chuyện với nhau, nghe loáng thoáng như chỗ bọn họ có rất nhiều người sinh bệnh,
cơ hồ không có ai ngoại lệ hết.
An Nhiên đang đứng nghe đầy lỗ tai, thì ở cây cổ thụ biến dị che đỉnh đầu, phân một nhánh cây lặng
lẽ sinh trưởng, nó rũ cành thử sờ lên vai nàng, An Nhiên đứng dưới tàng cây duỗi tay tùy ý đẩy ra
cái móng heo kia, trong lòng nghĩ, chuyện này bắt đầu không tầm thường a.
Nàng nghĩ nghĩ rồi xoay người đi về phía xưởng thuốc của Triệu Như, xưởng thuốc kia
được dựng ở sườn núi bên trái của Bách Hoa thành, nó chiếm diện tích khá lớn, nó là mảnh
đất trống cuối cùng có thể dựng phòng ở của Bách Hoa thành đã bị Triệu Như trưng dụng, trừ bỏ dựng
xưởng thì chung quanh xưởng còn có một diện tích đất trồng thảo dược khá lớn.
An Nhiên đi xuyên qua một mảnh vườn màu tím, không biết là loại thảo dược gì, nàng đi vào
xưởng, nhìn trái nhìn phải, bên trong có mấy chiếc máy tinh luyện thuốc, nàng nhìn cũng
không hiểu, nàng nhìn lướt qua thấy vài người đang phân loại thảo dược, liền đến gần hỏi phòng thí
nghiệm của Triệu Như.
Phòng thí nghiệm ở tầng hai của xưởng thuốc, bên trong là các loại ống nghiệm, Triệu
Như đang mặc bộ quần áo blouse trắng, cùng với Lương Tử Ngộ cũng ăn mặc tương tự hai người
đang thí nghiệm một ống nghiệm đựng đầy chất lỏng gì đó.
Thấy An Nhiên đi vào, Triệu Như tùy ý nhìn nàng một cái rồi hỏi: "Hôm nay sao lại rảnh tới đây?
Lãnh đạo tới thị sát công việc hay sao?"
"Bên ngoài xảy ra chuyện, rất nhiều người đang cảm mạo cùng phát sốt, họ chạy tới Bách Hoa thành để
mua thuốc.
"
An Nhiên chỉ chỉ ngoài cửa, hỏi Triệu Như:
"Ta phỏng chừng thuốc của Bách Hoa thành sẽ không đủ dùng, ngươi đi xem a.
"
Triệu Như sửng sốt xoay người lại, cũng không coi đó là đại sự gì, nàng đi tới cửa nói thầm:
"Ta đây còn có rất nhiều việc đâu, thuốc về cảm mạo phát sốt rất nhiều, Tĩnh Huyên
này làm gì không biết? Nàng không muốn làm thì đừng làm, đi dậy mấy người cao tuổi múa hát đi.
"
Cứ