Lưu Toa Toa ăn ngay nói thật, nàng đúng thật không biết có thể chữa được hay không, nhưng Tiểu
Chu thành cùng căn cứ Thời Đại đều nhất quyết mượn nàng về, vậy không chừng hẳn là có thể
chữa được đi.
Thái độ này của nàng làm người chồng vốn đã phẫn nộ kia càng trở nên gay gắt, đột nhiên hắn móc ra
một khẩu súng ở trong túi chỉ thẳng vào Lưu Toa Toa nổ một phát súng.
"Phanh" một tiếng, những người bệnh còn đang xếp hàng ở phía sau, bị tiếng súng này
kinh sợ, trong nháy mắt viên đạn vừa được bắn ra khỏi nòng súng kia, chưa chạm tới người của Lưu
Toa Toa thì ngay giữa không trung nó xoay một vòng, bay đến lòng bàn tay của Trương Bác Huân.
Lưu Toa Toa không xảy ra nửa điểm gì, nhưng trật tự của cửa Bắc nháy mắt liền rối loạn, người nổ
súng bắn Lưu Toa Toa lập tức bị 8 bảo tiêu chung quanh bắn gục, người vợ ngồi trên ghế dường như có
thanh tỉnh một chút, trực tiếp bổ nhào lên người đàn ông kia bắt đầu gào khóc.
Tiếng khóc phá lệ bi thương, lập tức Lưu Toa Toa vọt tới người đàn ông nằm trên mặt đất, dùng dị
năng cứu sống người kia bị súng bắn chết.
"Đem hai người này dẫn đi.
"
Trương Bác Huân đi tới, tay trái vẫn nắm viên đạn, tay phải kéo lấy Lưu Toa Toa còn đang ngồi xổm
bên người đàn ông kia, thế cục ở cửa Bắc có
chút hỗn loạn, rất nhiều người ở đây cũng không biết là bị bệnh thật hay giả bệnh, hiện trường tràn
ngập một cỗ thuốc súng.
Có người trực tiếp vọt về phía Lưu Toa Toa, Trương Bác Huân lôi kéo Lưu Toa Toa lui về phía sau, 8
người bảo tiêu bên người lập tức đi lên ngăn cản, tiếng súng liên tiếp vang lên, kinh động
toàn bộ người trong Bách Hoa thành.
Người trong Bách Hoa thành vốn đang an bình tường hòa, đang vội vàng công việc của mình, dưới ánh
mặt trời màu vàng trải vào sơn cốc, dưới làn gió nhẹ thổi lướt qua những đóa hoa đang lay động, khi
tiếng súng đầu tiên vang lên, mọi người đang làm việc ở những cánh đồng đứng thẳng
dậy, Trần Triều Cung đang bẻ ngô phân cho những đứa trẻ cũng cau mày, nhìn về phía con đường đi tới
cửa phía Bắc kia.
Trên con đường nhỏ, nguyên bản một nhóm lữ khách đang đi lại đột nhiên có