Khi đi ngang qua căn nhà đá chuyên an bài những người bệnh nặng kia, Bàn Tử còn cố ý vén lên
những lá cây to rộng chạy tới nhìn nhìn người bệnh bên trong, không xem thì không sao vừa
xem đã khiến cho Bàn Tử ngạc nhiên.
Đám người bệnh kia nhìn dáng vẻ lập tức sẽ biến thành tang thi chờ làm thịt, giờ đang ngồi trên
giường, hoặc nằm trên giường, nói chuyện với nhau đâu.
Tư duy rõ ràng, đầu óc minh mẫn, căn bản không có bộ dạng chuẩn bị biến thành tang thi a.
Hắn xoay người, bám lấy cửa sổ bò xuống, vội vã chạy về phía nhà An Nhiên, nhưng bởi
vì không quen đường, vòng một vòng tới nhà người khác, làm hắn gấp muốn chết.
Bởi vì Bách Hoa thành bị niêm phong sự việc xảy ra trong nháy mắt, thành trì với cảnh đẹp điền viên
kia đã biến thành rừng rậm biến dị, cho nên rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng, thậm chí có
người còn không phân biệt rõ đông tây nam bắc, vì vậy cũng không dám tùy tiện chạy loạn.
Vì để mọi người có thể thuận tiện hoạt động trong rừng rậm, An Nhiên vẫn mở một con đường nhỏ
cho người ở Bách Hoa thành, cũng chính là con đường dài kéo từ Nam xuống Bắc kia, bất quá
bởi vì phong cảnh bị thay đổi quá mức, Bàn Tử tất nhiên là bị lạc đường.
Đợi đến khi hắn vất vả đầu đầy mồ hôi tìm được nhà An Nhiên, trong nhà nàng đã có vài người
đang tụ tập, Lưu Toa Toa cũng ở trong đó, còn có Triệu Như, nàng ấy đang lấy viên đạn từ
trong người An Nhiên và Tiểu Bạc Hà ra, sau đó Lưu Toa Toa trị liệu miệng vết thương do viên đạn
gây ra cho hai người.
Bàn Tử vừa muốn đem tin tức hắn phát hiện ra nói cho An Nhiên, thì thấy Oa Oa đang cưỡi trên lưng
một người, lướt qua trước mặt hắn, hắn cúi đầu thấy vậy, liền ôm Oa Oa từ trên lưng người đàn ông
kia xuống nói:
"Oa Oa, đây là ai a? Đừng tùy tiện chơi đùa với người xa lạ như vậy, thế đạo này quá hiểm ác, cẩn
thận hắn lừa gạt ngươi đi mất a.
"
"Ngươi tùy ý nàng đi.
"
Sau khi trị liệu kết thúc, An Nhiên đứng dậy chuẩn bị vào nhà thay đổi bộ quần áo, lại dặn dò Bàn
Tử:
"Để