Bởi vì là trường hợp chính thức công khai cho nên hôm nay An Nhiên vẫn có chút chỉnh đốn lại cách
ăn mặc của mình một chút, đổi bộ áo ngủ thôn cô Thúy Hoa kia thành một chiếc áo lông vũ dài màu
tím, đôi dép lê bằng vải đổi thành đôi giày cao cổ, mái tóc dài buộc gọn trên đỉnh đầu.
Sau lưng nàng, Tiểu Bạc Hà nắm tay Oa Oa đi phía sau, dưới chân Oa Oa là một chiếc bóng màu
đen, ba người đi về phía Bàn Tử, đám người đứng xung quanh tự động mở một con đường cho
ba người.
Đợi đến khi An Nhiên đi tới bên người Bàn Tử, Bàn Tử nhảy từ trên ghế xuống, còn khom lưng chân chó
dùng tay xoa xoa dấu chân trên ghế, sau đó lại khom lưng khom lưng mời An Nhiên đứng lên.
An Nhiên liếc nhìn Bàn Tử một cái, không đứng lên ghế, ngược lại xoay người, đặt mông ngồi trên
ghế, nàng ôm cánh tay dựa sống lưng vào lưng ghế, dưới tuyết mịn hỏi mọi người:
"Hiện tại hết thảy còn có thể nắm giữ được, vấn đề tìm Trần Triều Cung trở về cũng không phải gì
lớn, nhưng ta muốn nói cho mọi người chính là, Trần Triều Cung chỉ có 50% khả năng là người có được
năng lực ức chế virus tận thế.
"
Ong! ong! ong, ong! ong!.
.
Mọi người không dám làm càn trước mặt An Nhiên nên chỉ có thể thấp giọng nói chuyện
với nhau, âm thanh mọi người truyền đến tai An Nhiên như một bầy muỗi đang ồn ào.
Vì thế An Nhiên nhướng mày nói:
"Có 50% có thể là hắn, 50% không phải hắn, mà nếu không phải hắn như vậy người này, hiện tại rất có
thể ở bên ngoài cửa Bắc, không ở bên trong những người ở đây.
"
Hiện tại người ở lại Bách Hoa thành không phải là hệ thủy thì là hệ mộc, dị năng của từng người đều
đã được Bàn Tử đăng ký trong danh sách không để sót một người nào.
"Cho nên theo phỏng đoán, người này nói không chừng hiện tại đã ra khỏi Bách Hoa thành đi theo
Chiến Luyện đánh giặc, nếu vạn nhất người này trong lúc đánh giặc mà bị chết, các ngươi ngẫm lại đi
nếu như vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?"
An Nhiên nhìn mọi người, đôi mắt có vẻ phi thường bình tĩnh, mọi người yên lặng không nói
chuyện nữa, thậm chí thanh âm muỗi kêu kia cũng