Những người bị đào ra tròng mắt hay những người còn lại vẫn cầm vũ khí kêu gào kia, nháy mắt đã bị
cây mây rậm rạp ngăn chặn bước, bọn họ còn chưa phản ứng lại thì thân thể đã bị cây mây biến dị mềm
mại trói lên, một chồi non xanh biếc tinh tế chui vào động mạch cổ của họ, bắt đầu bừa bãi hấp thu
chất dinh dưỡng.
Ở những nhà bạt khác, mọi người đều sôi nổi đứng dậy, mở to hai mắt, nhìn tốc độ sinh trưởng của
rừng rậm biến dị, có người vỗ vỗ bộ ngực, âm thầm may mắn, vừa rồi mình nhìn thấy mấy cô nhi quả
phụ dễ dàng bắt nạt, cũng tính toán đi ra kinh bạc một chút, nhưng còn chưa kịp động thủ, đã dạy
bọn họ biết rừng rậm biến dị phát uy như thế nào.
Hình ảnh thật khủng bố, mấy người đàn ông bị cây mây biến dị trói lên kia kỳ thật cũng rất có danh
tiếng, bọn họ là một đoàn đội dị năng giả ở gần
rừng rậm biến dị nhất, tiến vào Tiểu Chu thành không bao lâu nhưng tai họa rất nhiều làm người kêu
khổ thấu trời,
Nhưng mà khổ như vậy, Tiểu Chu thành lại hỗn loạn, nhóm lãnh đạo lại vội cái này vội cái kia, thỉnh
thoảng còn phải xử lý việc tư, căn bản không quản được đám dân thường ở tầng chóp dưới xã hội đau
khổ bị chèn ép như thế nào.
Rất nhiều người tới đây làm càn, mọi người muốn tự bảo vệ mình, không thể không thỏa hiệp với cường
quyền, dần dà, người nào cư trú càng gần khu rừng rậm biến dị, liền đại biểu cho năng lực của mình
càng cao, đoàn đội ở bên cạnh đối mặt với rừng rậm kia đều làm cho người của Tiểu Chu thành phát ra
sự kính sợ từ sâu trong nội tâm.
Mà hiện tại, lại kính sợ này đã biến thành một hy vọng nào đó, bởi vì tựa hồ bọn họ thấy được
vị thành chủ Bách Hoa thành trong truyền thuyết, An Nhiên.
Có người vừa gọi An Nhiên một tiếng liền lập tức quỳ xuống, cũng sớm có người một truyền mười
mười truyền trăm, nhanh chóng kinh động nhóm thủ lĩnh của Tiểu Chu thành, bọn họ vội vàng
tới đây, nhìn thấy quả nhiên là An Nhiên đang ở khu lều trại gần rừng rậm biến dị.
Lúc này, An Nhiên còn