Bên này, An Nhiên bị Oa Oa lôi kéo trực tiếp đi vào rừng rậm biến dị, hai người cứ đi về phía trước
như vậy, vừa đi vừa trò chuyện tâm sự, đi mất thời gian cả buổi chiều còn không tìm được nơi Oa Oa
nói có một tảng lớn Phấn hoa kia.
Nhưng An Nhiên cũng không buồn bực, càng không trách cứ Oa Oa lừa nàng, ngược lại,
nàng cảm thấy thập phần vui vẻ bởi vì nàng dùng thời gian một buổi chiều không làm gì cả,
không cắt hoa không giục sinh cây cối không buồn rầu về bất cứ điều gì, chỉ cùng
Oa Oa bên nhau, đi đi dừng dừng, chơi đùa, nói chuyện với Oa Oa rất nhiều rất nhiều.
Giữa cha mẹ và con cái tuy rằng không thể dứt bỏ được quan hệ huyết thống nhưng có
những cặp cha mẹ và con cái lại như cách thiên sơn vạn thủy, tuy rằng ngày ngày sinh hoạt bên nhau,
nhưng họ không hiểu biết về đối phương.
Đoạn thời gian đi đi dừng dừng với Oa Oa này, dường như An Nhiên phát hiện ra một mảnh đại lục nói,
dùng thị giác của một đứa nhỏ đi vào nội tâm của Oa Oa, nàng cảm thấy chính mình cũng biến thành
một đứa nhỏ, mang theo loại tâm tình đi thám hiểm phát hiện ra những kỳ tích bên trong khu rừng
này.
Phấn hoa, nguyên lai chúng không chỉ sinh trưởng ở trên tường vây nhà An Nhiên, mà nó có thể phát
triển ở khắp nơi, hơn nữa chúng không giống như An Nhiên nghĩ, có bộ rễ độc lập, có thể dùng cây
giống để nuôi trồng đào tạo ra chúng.
Nghiêm khắc mà nói, Phấn hoa là một loại hoa biến dị trong biến dị, rất khó để một đóa hoa có thể
biến dị trong trong một tảng lớn hoa đã biến dị, rễ cây của nó thăm tiến vào trong rừng rậm, trên
bộ rễ ấy có thể nở rất nhiều rất nhiều những đóa hoa đỏ trắng, thậm chí còn có thể biến dị ra các
loại hoa với các màu sắc khác nhau.
Ví dụ như có một loại hoa nhỏ có màu đen, đây là lần đầu tiên An Nhiên nhìn thấy loại hoa màu đen
như vậy, Oa Oa thường xuyên chơi đùa trong rừng nói cho nàng, loài hoa màu đen này là cùng một thân
với những bông hoa màu hồng nhạt, nhưng không thể chạm vào, lần trước ở Bách Hoa thành
có một đứa nhỏ tên Tiểu Tinh, bởi vì chạm vào loại hoa màu đen này mà