Cho nên Bách Hoa thành nghiêm cấm việc tùy tiện đụng chạm vào Hắc hoa miễn cho bị vệ binh Bạch
hoa của nó bắt lại làm chất dinh dưỡng, đồng thời, nếu An Nhiên phát hiện ra Hắc hoa cùng
vệ binh Bạch hoa cũng sẽ đuổi chúng đi ra ngoài.
Còn những căn cứ bên ngoài, tùy tiện đi, Bách Hoa thành lại không phải không cảnh báo bọn họ, không
tiết chế đào tạo Phấn hoa và nuôi trồng sai cách đều là sự lựa chọn của bọn họ.
Từ thời khắc cây giống của Bách Hoa thành bị trộm ra họ đã vô pháp khống chế sự điên cuồng nuôi
trồng Phấn hoa của các căn cứ khác.
Nói nhiều bọn họ còn tưởng rằng An Nhiên có âm mưu gì đó đâu.
Nếu mọi người đều không có ý tưởng hảo hảo chung sống, An Nhiên lại thủ hạ lưu tình không phải
không còn gì để nói hay sao, nàng thật sự cao hứng tăng giá Phấn hoa lên gấp đôi, vì chuẩn bị tinh
hạch cho những trận chiến tiếp theo.
Không phải muốn đánh nhau sao? Bách Hoa thành đương nhiên phải thừa dịp có thể kiếm tiền, kiếm thật
nhiều a, ai biết giây tiếp theo, có cái căn cứ nào đó dẫn đầu phản lại, hiện tại không nhân dịp này
hung hăng bóc lột bọn họ một khoản, sao có thể không làm bọn họ thất vọng vì một cây giống mà hao
tổn tâm cơ, dụng tâm lương khổ a?
Kết quả là, các căn cứ khác lại càng thêm oán hận An Nhiên, nhưng trước khi đào tạo được Phấn hoa,
họ vẫn chỉ có thể nâng tinh hạch đến Bách hoa thành mua Phấn hoa như cũ mà thôi.
Những căn cứ kia vẫn cảm thấy tựa hồ An Nhiên có dấu diếm gì đó, mặc dù bọn họ đã tìm hiểu khá
rõ ràng, cây giống của Phấn hoa chỉ có thể nuôi sống trên thi thể của tang thi hệ thổ.
Nhưng không biết có phải do nơi sản sinh tang thi hệ thổ có gì không đúng hay là do nguyên nhân
khác những cây giống của Phấn hoa trồng trên thi thể tang thi hệ thổ, chúng có sống, cũng có nở hoa
nhưng thân cành cực kỳ nhỏ gầy, phảng phất như phi thường u buồn vì chính mình sinh không gặp